Ảnh bìa của Sau Ngày Mẹ Rời Đi

Sau Ngày Mẹ Rời Đi

8 Chương 0
0.0/5 (0)

Tóm tắt

Mẹ tôi mang bệnh đã hơn hai mươi năm, ba tôi cũng vì bà mà chạy chữa suốt chừng ấy năm. Người trong làng đều nói: “Người tốt như Tuấn Văn, có cầm đèn đi soi cũng khó mà tìm được.” Khi tôi còn hai môn nữa là thi đại học xong thì mẹ tôi qua đời. Tôi vội vã trở về nhà, nhìn thấy ba đang khóc thảm thiết. Tôi cứ nghĩ, tình cảm của họ rất sâu đậm, ba tôi nhất định sẽ không bao giờ đi bước nữa. Cho đến một ngày, em gái tôi lén nói với tôi: “Chị, em nghe thấy ba nói chuyện với một dì nào đó qua điện thoại.” Ban đầu tôi không tin, cứ đinh ninh là nó nghe nhầm rồi. Em gái tôi rụt hai bàn tay nứt nẻ vì lạnh lại, khẽ hỏi tôi: “Chị, nếu ba không cần chúng ta nữa thì sao?” Nghe vậy, tôi sững sờ. Nói thật lòng, tôi chưa từng nghĩ đến chuyện này, tôi luôn cảm thấy ba không phải là người như vậy.

08/10/2025 Đang tiến hành

Bảng xếp hạng sức mạnh

Xếp hạng: N/A
Đã nhận: 0

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Nhận xét từ độc giả

Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.

0.0
0 đánh giá

Chưa có đánh giá nào.

Gửi đánh giá của bạn

Đăng nhập





Đang tải...