Ánh sáng của đèn đường nghiêng nghiêng chiếu vào sườn mặt có góc cạnh rõ ràng của Giang Nghị, hơi hơi nghiêng đầu về phía tôi, trong ánh mắt hẹp dài lóe lên ánh sáng rạng rỡ.
“Lâm Miểu, không nên bởi vì mua sai vé mà luyến tiếc xuống xe, nếu đã sai vé thì vĩnh viễn không đến đúng điểm.”
“Không phải tất cả mọi người là Chu Chú, là ta không xứng.”
“Chị à, tôi sẽ nỗ lực trở thành ánh sáng chiếu sáng cho chị.”
Tôi ngơ ngẩn , đầu quả tim run lên, trực tiếp kéo tôi vào trong lòng ngực, khe khẽ thở dài:
“Chị à, chị thật khó theo đuổi……”
Lòng tôi như dần dần mềm ra, có lẽ là không khí quá mức kiều diễm ái muội, ngón tay tôi nhẹ nhàng xẹt qua vành tai và cằm .
Nhìn hơi nhấp môi mỏng, ma xui quỷ khiến thế nào mà tôi đem môi mình bao phủ lên đó.
Vẻ mặt hơi hoảng loạn, rồi lại lập tức đảo khách thành chủ.
Giữa lúc hơi thở phập phồng, tôi lôi kéo góc áo rồi hỏi:
“Gần đây cơ bụng luyện thế nào rồi?”
“Tự mình kiểm tra.” Anh nhướng mày trả lời, một lát sau lại chằm chằm tôi rồi hỏi: “Chị à, lần này chị sẽ không còn không thừa nhận đấy chứ?”
“Vậy thì không thể.”
Ngày hôm sau.
Giang Nghị lại khàn cả giọng với điện thoại:
“Lâm Miểu, chị lại ngủ xong liền chạy!!!”
“Giang Nghị, tốt nhất cậu nên an phận một chút cho tôi.”
“Nếu chị cứ như , thì tôi gặp một người thì sẽ một người, một người rồi lại quên một người, vĩnh viễn đều có người tiếp theo.”
“Chị…… Chị cứ chờ đấy……”
23
"Tình cờ gặp gỡ" phát sóng đúng hạn, ca khúc chủ đề Lương Hựu An soạn nhạc, Giang Nghị trình bày.
Ngay khi ca khúc trình làng lập tức khen ngợi như nước, cuối cùng thì Giang Nghị cũng có tác phẩm của mình.
Ngoại trừ cái này ra còn có hai điều vui mừng nhỏ, thân Thẩm Nam Âm ra mắt ba năm mà không nổi tiếng, lại ngoài ý muốn bởi vì bộ phim này mà trở lên nổi tiếng.
Mà Giang Nghị cũng ngoài ý muốn lại trở lên nổi tiếng bởi vì đóng vai một vị khách mời chưa có nổi mười câu thoại.
Dù sao thì ta rất đẹp trai, lời kịch lại ít, nên không ra kỹ thuật diễn.
May mắn chính là, ca khúc của phim “Tình cờ gặp gỡ” đã đạt giải Giai điệu vàng năm đó.
Tại lễ trao giải, tôi mặc tây trang đang rực rỡ lấp lánh ở trên sân khấu.
Anh nhẹ nhàng cong eo, cầm lấy microphone.
“Người mà tôi muốn cảm ơn nhất chính là người đại diện của tôi Lâm Miểu, cảm ơn ấy, đã khiến cho tôi cảm nhận một cuộc sống khác, cũng cảm ơn ấy đã vô điều kiện tín nhiệm tôi, càng cảm ơn ấy đã cho tôi biết thế nào là .”
“Lâm Miểu, em.”
Giữa một rừng hoan hô, nhảy xuống sân khấu, chạy về phía tôi rồi ôm tôi vào trong lòng ngực.
Tôi bỗng không biết phải sao, khi phản ứng lại thì chỉ biết tức giận mà bắt lấy cổ áo mà mắng:
“Tên khốn này, tôi còn chưa trang điểm……”
Anh đến vô cùng rực rỡ:
“Lần sau tôi sẽ ý.”
“Lúc này không thể không thừa nhận đúng không chị?”
Hừ, tên khốn quỷ kế đa đoan này.
Lấy lại tinh thần, mới phát hiện tôi đã khóc như thế nào.
Trận “sự cố sân khấu” này lại đổi mới hot search trên internet, cũng may người hâm mộ của giới giải trí này có tính bao dung rất mạnh, cũng không có người nào nhớ về những gì của lúc trước.
Mất fans không nhiều lắm, mà hút fans cũng không ít.
“Tôi đã rồi mà, lúc trước không hâm mộ sai người!!!”
“Bắt đầu từ vẻ ngoài lâu dài với nhân phẩm, thích thì công khai, thật đàn ông!”
“Không nghĩ tới khuôn mặt thì cặn bã mà lại là người chung nhất……”
“Khóa chết cảm chị em cho tôi!!!”
Tôi một đám bình luận này, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.
24
Vừa mới chuẩn bị tắt di , Thẩm Nam Âm đột nhiên gọi điện thoại tới:
“Bảo Bối, cậu nhanh xem Hà Thải Vi phát Weibo đi, ta đang phát điên cái gì thế không biết!!!”
Tôi vội vàng mở Weibo ra, Hà Thải Vi đăng lên hai tấm ảnh.
Một tấm là giấy đăng ký kết hôn của ta với Chu Chú, một tấm là biên lai chuyển khoản cho tôi.
Thời gian của giấy đăng ký kết hôn còn sớm hơn cả thời gian chuyển khoản cho tôi.
Cô ta gửi lên kèm thích: “Biết tiểu tam, tiểu tam.”
Bỗng chốc khiến cho sóng to gió lớn nổi lên, trên mạng, tiếng mắng che trời lấp đất mà đến:
“Hóa ra Lâm Miểu là tiểu tam chen chân vào giữa Chu Chú cùng Thải Vi! Thật là tôi mù quáng mất thôi.”
“Tôi còn cứ nghĩ là cổ tích , thế mà lại là tiểu tam hỏng cảm của người khác!”
“Hâm mộ của tôi đối với Chu Chú hoàn toàn vỡ nát, vì muốn ở bên thải vi mà lại cho tiểu tam một ngàn vạn!”
“Giang Nghị lại đi thích một tiểu tam, thật là mở rộng tầm mắt!”
Bạn thấy sao?