5.
Quả nhiên, Lý Như hoảng loạn.
Cô ta luôn tự hào về sự trẻ trung và nhan sắc của mình, mà trẻ trung đồng nghĩa với khả năng sinh nở tốt hơn, và cả gia đình Trình Hà đều coi trọng chuyện có con, đây là vũ khí lớn nhất giúp ta vượt qua tôi.
Tuy nhiên, bây giờ tôi đang rầm rộ chuẩn bị để sinh con, Lý Như sợ rằng nếu tôi sinh trước, mà lại là con trai…
Thì Trình Hà có thể sẽ bỏ rơi ta.
Một người phụ nữ sinh ra trong thế kỷ 21 mà đầu óc vẫn đầy những quan niệm phong kiến về con chính và con thứ, con trai trưởng và con trai thứ. Không lạ gì khi công việc của ta còn không xong, chắc xem phim cung đấu quá nhiều rồi.
Trợ lý của tôi đã thấy tận mắt Lý Như vui mừng rời khỏi nhà vệ sinh công ty, ấy lập tức vào kiểm tra và quả nhiên thấy que thử thai nằm trên cùng trong thùng rác.
Lý Như vừa ra khỏi nhà vệ sinh đã đi đến chỗ vắng trong hành lang để gọi điện thoại. Trợ lý của tôi không tiện đi theo, cũng có thể đoán là ta chắc chắn đang gọi cho Trình Hà.
Trợ lý của tôi giả vờ đi ngang qua và nghe thấy Lý Như mất bình tĩnh hét vào điện thoại: “Nếu không ly hôn ngay, em sẽ đi thai ngay lập tức!”
Ồ, ép cung.
Tôi tươi nhận tập tài liệu công việc từ tay trợ lý, vừa ký vừa khen ngợi ấy: “Tốt lắm, nhanh nhạy, cuối tháng chị Tống sẽ đãi em bữa lớn.”
Trợ lý của tôi lo lắng: “Chị Tống, em thấy Lý Như đang ép ta rất gấp.”
“Không cần sợ.”
Cô ta càng ép chặt càng tốt, tốt nhất là khóc lóc, loạn lên, khiến Trình Hà và cả gia đình ta rối tung lên mới hay.
6.
Quả nhiên, cuối tuần khi tôi về nhà, tôi thấy mẹ của Trình Hà đã đến nhà tôi.
Ồ, xem ra hình bên Trình Hà không mấy khả quan, đến mức phải gọi cả bà lão của nhà họ Trình ra trận.
Mẹ của Trình Hà vừa thấy tôi, câu đầu tiên bà ấy là: “Vân Vân à, nghe Trình Hà , con đang chuẩn bị có thai, bây giờ…”
Tôi thay giày cao gót, không vội không vàng, nhẹ:
“À, chuyện sinh con ấy à, tháng trước đúng là có dự định đó.”
“Nhưng bây giờ kế hoạch thay đổi rồi, con cảm thấy mình còn có thể tiến xa hơn trong công ty, tiếp tục thăng tiến, nên chuyện sinh con để vài năm nữa tính tiếp.”
Vừa nghe tôi xong, mặt của mẹ Trình Hà lập tức biến sắc:
“Vân Vân à, con cũng đâu còn trẻ nữa, nếu chậm thêm vài năm thì không kịp đâu…”
“Nếu không kịp thì thôi không sinh nữa.” Tôi nhẹ, “Nhà mình đâu có ngai vàng cần người kế vị đâu.”
Rất tốt, mặt mẹ Trình Hà giờ trông dài như một quả mướp đắng.
Tối đó, khi Trình Hà về nhà, ba chúng tôi đã có một bữa tối ai nấy đều có tâm sự riêng, tôi giả vờ bận rộn trả lời email công việc, quan sát Trình Hà và mẹ ta bước vào phòng ngủ nhỏ để bàn bạc.
Tôi bình tĩnh đeo tai nghe Bluetooth vào.
Đúng , hiểu rõ đối phương mới có thể thắng mọi trận, để hiểu rõ hình bên địch, tôi đã lắp một thiết bị nghe lén trong phòng ngủ nhỏ.
Nếu có thể thu thập bằng chứng Trình Hà đưa Lý Như về nhà thì quá tốt, hiện tại nghe mẹ con họ tính toán gì cũng đủ giá trị rồi.
Tôi nghe thấy giọng Trình Hà đầy lo lắng.
Trình Hà: “Mẹ, để con suy nghĩ thêm đã.”
Mẹ Trình Hà sốt ruột thuyết phục: “Còn nghĩ gì nữa? Vân Vân chẳng có ý định sinh con, còn Lý Như đang mang trong bụng con cháu của nhà mình!”
Nghe cái suy nghĩ này mà tôi chỉ biết , câu tôi nhà mình đâu có ngai vàng cần người kế vị bà ấy chẳng nghe vào tai chút nào.
“Vấn đề là con lấy lý do gì để ly hôn với Vân Vân đây? Chẳng lẽ lại với ấy là con ngoại ?”
Trình Hà đau đầu như muốn nổ tung.
“Nhưng dù sao cũng phải ly hôn.” Mẹ Trình Hà gần như phát điên, “Chẳng lẽ con bé Lý Như kia thai sao?!”
“Mẹ, để con suy nghĩ thêm, để con suy nghĩ thêm…”
Rất tốt, đây chính là diễn biến mà tôi mong muốn.
Cảm ơn bà lão nhà họ Trình, bà đã giúp đổ thêm dầu vào lửa cho Lý Như, khiến Trình Hà càng thêm lo lắng.
Tôi hiểu rõ Trình Hà, từ công việc đến cuộc sống, ta có một khuyết điểm lớn là không chịu áp lực, càng lo lắng thì càng dễ mất bình tĩnh, càng vội vàng thì càng dễ hỏng việc. Và đây chính là cơ hội mà tôi cần nắm bắt.
7.
Ngày hôm sau, tôi hẹn Trình Hà đến quán cà phê gần nhà, là có chuyện cần bàn với ta.
Trình Hà liên tục vào điện thoại của mình, tôi hỏi: “Có ai đang tìm à?”
“À… công việc.”
Với năng lực việc của ta, giờ này có ai tìm chứ? Chỉ là lo lắng cho bên Lý Như thôi.
Tôi cũng không vạch trần, bình tĩnh : “Trình Hà, em có chuyện muốn thảo luận với .
“Chúng ta có thể giả ly hôn không?”
Trình Hà lập tức ngẩng đầu lên, mắt sáng rực.
Tôi không nhịn mà : “Trông có vẻ rất hào hứng đấy nhỉ.”
Trình Hà giật mình, vội vàng thu lại biểu cảm:
“Không phải, chỉ nghĩ là khi em đề nghị giả ly hôn, chắc chắn phải có kế hoạch nào đó giúp gia đình mình phát tài.” Trình Hà , “Là để mua nhà phải không?”
Tôi mượn cớ gật đầu: “Đúng , khu mới của thành phố A gần đây có chính sách mới, bên nam khi mua căn nhà đầu tiên sẽ trợ giá rất lớn, nên em nghĩ, chúng ta ly hôn trước, chuyển hết nhà sang tên em, rồi sẽ mua nhà với danh nghĩa là mua căn đầu tiên.”
Trình Hà vui mừng không kể xiết: “Tuyệt quá, vợ à, hoàn toàn đồng ý, cứ theo cách em đi.”
Anh ta chắc hẳn nghĩ rằng trời đã ban cho mình một cơ hội tuyệt vời.
Tôi đề nghị giả ly hôn để mua nhà, và ta có thể lợi dụng điều đó để ly hôn thật, vừa ổn định phía Lý Như, giúp ta yên tâm dưỡng thai; vừa không tổn đến mối quan hệ với tôi, vẫn còn đường quay lại, có thể tái hôn để tiếp tục bòn rút từ tôi.
Tôi đã sớm đoán rằng Trình Hà không thực sự muốn kết hôn với Lý Như, ta tính toán rất kỹ, không hề muốn từ bỏ cuộc sống vật chất hiện tại để đến với một thực tập sinh ngoài trẻ trung ra thì chẳng có gì khác.
Tội nghiệp Lý Như, tự tin vào nhan sắc trẻ trung của mình, nghĩ rằng đã chiến thắng tôi, thực tế chỉ là bị biến thành cái máy đẻ.
Có thể chắc chắn rằng, trong thời gian giả ly hôn, Lý Như sẽ sinh con, Trình Hà sẽ có đứa cháu nối dõi, rồi âm thầm tái hôn với tôi, trở thành kẻ thắng cuộc trong cuộc đời.
Còn tôi, tôi trở về phòng việc, bắt đầu soạn thảo điều khoản ly hôn với Trình Hà. Chỉ cần dựa vào cơ hội này để ly hôn thật, tôi có thể khiến ta ra đi tay trắng.
Kẻ ngỡ mình là kẻ thắng cuộc như Trình Hà, thực chất chỉ là một tên hề trong mắt tôi. Tuy nhiên, kế hoạch giả ly hôn này cuối cùng cũng không suôn sẻ như tôi mong đợi.
Bạn thấy sao?