Ngoại truyện:
Những mảnh nhật ký của Kiều Tinh Hà
1 Tâm trạng của tôi không tốt lắm kể từ khi bị sảy thai tháng trước. Bác sĩ thể trạng của tôi khó mang thai, không biết đến khi nào mới có thể có thêm một em bé. Chu Độ không muốn tôi mãi u sầu trong phòng, luôn tìm đủ cách để khiến tôi vui vẻ. Thật ra, Chu Độ không biết rằng, tâm trạng tồi tệ của tôi còn vì một lý do khác. Có người với tôi rằng, trước khi cưới tôi, từng có một mối đầu rất đẹp. Hình như vì tôi mà họ chia tay. Nghe cứ như là tôi đến “kế thừa” của người khác . Làm gì có chuyện đó chứ! Chúng tôi hạnh phúc như , tôi không tin.
2 Hôm nay, Chu Độ đưa tôi đến trại trẻ mồ côi. Thật lòng mà , cảm giác rất kỳ diệu. Tôi vốn dĩ rất thích trẻ con, chúng vây quanh khiến trái tim tôi mềm mại hẳn. Tôi có chút dao . Đề nghị của Chu Độ… dường như không tệ. Nếu có thể nhận nuôi một đứa trẻ đáng , cũng là điều tốt. Nhưng tôi nghĩ, tôi cần thêm thời gian để chấp nhận sự ra đi của “thiên thần nhỏ” của mình.
3 Sao có chuyện trùng hợp đến thế này? Hôm nay trại trẻ mồ côi gọi điện rằng họ nhặt một bé sơ sinh ở cổng. Trong tã của bé có một tấm thiệp ghi ngày sinh, lại trùng đúng ngày tôi mất con. Thiên thần nhỏ của tôi, chắc chắn đã tìm cha mẹ khác thương con rất nhiều ở kiếp sau rồi.
4 Chúng tôi quyết định nhận nuôi bé ấy. Chu Độ cứ nhận nuôi trước, sau này nếu có cơ hội, chúng tôi sẽ sinh một đứa con của riêng mình. Nhưng tôi không nghĩ . Một khi đã đưa ra quyết định, thì phải có trách nhiệm đến cùng. Con bé là đứa trẻ tuyệt vời nhất, độc nhất vô nhị trên thế giới, không phải sự thay thế hay phương án dự phòng của bất kỳ ai. Có con bé là đủ rồi. Tôi muốn dành cho con bé tuyệt vời nhất thế gian. Bé con, gọi con là “Hạ Hạ” không? Tại sao lại là “Hạ Hạ”? Sinh nhật của tôi, kỷ niệm ngày cưới, tất cả đều vào mùa hè. Dường như những điều đẹp đẽ nhất trong đời đều xảy ra vào mùa tràn đầy sức sống này. Tôi cũng mong cuộc đời của con sẽ mãi xanh tươi như mùa hè. Chào con nhé, Chu Hạ Hạ quý của mẹ. Con cũng sẽ mẹ chứ? Mẹ chính là mẹ của con. (Kết thúc ngoại truyện)
Bạn thấy sao?