Sau khi trọng sinh, việc đầu tiên mà cô em kế làm là quỳ gối trước bố tôi, nài nỉ ông cho cô ta được gả cho vị hôn phu của tôi. Bố hỏi ý tôi, tôi dứt khoát nhường anh ta cho cô ta luôn. Ngày họ tổ chức đám cưới, cô ta cười ngạo nghễ: “Chị à, kiếp này cũng đến lượt em được sống sung sướng rồi!” Nhưng rồi, người cười cuối cùng lại không phải là cô ta. Cô ta lấy chồng như lấy gông xiềng. Từ việc lớn đến chuyện nhỏ, đều phải xin phép mẹ chồng, còn chồng thì là một kẻ biến thái bệnh hoạn. Còn tôi thì sao? Tôi theo đuổi ước mơ đến cùng, cuối cùng đã đứng trên đỉnh cao sự nghiệp, trở thành nữ doanh nhân trẻ tuổi xuất sắc nhất thế giới.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?