Sau Khi Tôi Trở [...] – Chương 13

tôi cùng Tần Phong ngắm cực quang ở trong phòng . phòng ngủ lắp đặt cửa sổ kính trong suốt , rất dễ ra bên ngoài , tôi ngồi bên cạnh ta . trong lòng như biết tôi sẽ không xuất hiện bên cạnh ấy nữa bởi tôi cũng cảm nhận hình như linh hồn tôi đang dần nặng nề như sắp tan biến .

 

tôi liền cất tiếng  

 

- Tần Phong 

 

- tôi đây , sao bé cưng !

 

- hình như sau ngày hôm nay , tôi sẽ không bao giờ xuất hiện nữa

 

- .…

 

tôi quay đầu ta , miệng ta không ngừng mấp máy như muốn gì đó , phải khoảng 6 , 7 phút sau ta mới lên tiếng : 

 

- đi sớm à , không thể đợi tôi sao ? 

 

tôi lắc đầu nhè nhẹ , miệng nhạt bất lực . ta tôi ,

 

- chỉ mấy tháng thôi , đừng đi có không ? 

 

tôi thở ra 1 hơi , :

 

- chắc không rồi .…

 

ta im lặng , 2 tay đan chặt vào nhau , mím môi , tôi như nghĩ đến gì đó :

 

- ...ừm ....ưm ...Tần Phong này 

 

- tôi đây .

 

- khi tôi biến mất , rất nhiều nơi ở Mạc Hà tôi vẫn chưa đi , có thể đi hộ tôi không ? 

 

- …

 

- nếu tôi không thì sao ? 

 

tôi nghiêng đầu , hỏi : 

 

- tại sao lại không ?

 

ta không gì chỉ tôi

 

- không biết nữa , tại sao tôi phải đi hộ chứ , thích thì tự đi mà đi .

 

- vô tâm đến à ! 

 

- ừm .

 

- tùy thôi , không đi cũng .

 

ta im lặng , tôi cũng im lặng . bầu không khí lại tĩnh mịch , tôi đưa ánh mắt về phía trước dải cực quang trên trời . bỗng ta

 

- Lục Miêu 

 

- hử?

 

- biến mất rồi có thể xuống đấy đợi tôi không?

 

-  ... không biết nữa , ai mà biết khi biến mất tôi sẽ ra sao chứ .

 

dường như ngay lúc này , tôi lại muốn trêu ta mà  

 

- mà câu tôi đợi giống y đúc những câu chuyện cảm âm dương cách biệt của những cặp đôi nhau mặn nồng này .

 

- sao nào , thích tôi rồi sao ? 

 

tôi với giọng trêu , ta chỉ đuôi mắt lại có chút đượm buồn , tôi lại trêu :

 

- không khẳng định mà cũng không phủ định , đây thật sự là thích tôi rồi sao? 

 

chỉ nghe thấy tiếng ta nhàn nhạt :

 

- ừm , cũng không phải thích 

 

tôi có chút bất ngờ với câu trả lời này , ta hỏi : 

 

- sao bảo từng đơn phương kia chưa hết .

 

- tôi cũng đâu có bảo kia không phải là đâu 

 

- ý gì đây , Tần Phong , trêu thế này là không vui đâu 

 

- tôi vốn đâu có trêu 

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...