Sau Khi Tôi C [...] – Chương 11

11

Có lẽ ấy nhớ những lời tôi từng dặn dò,

"Lạc Nhiễm, sau khi chúng ta kết hôn, em không chuyện gì có lỗi với , phải tránh xa những người đàn ông khác."

, ngày nào ấy cũng về nhà đúng giờ.

Có lẽ ấy cũng có thể nhớ những chuyện nhỏ nhặt trước đây.

Sau khi kết hôn vào sinh nhật đầu tiên của ấy, tôi đã tỉ mỉ cho ấy một cuốn album ảnh.

Sinh nhật thứ hai, tôi đã đi xa đến quê ấy để học cách món ăn vặt đặc trưng ở đó, cho ấy ăn.

Sinh nhật thứ ba, tôi đã tự tay một bát mì trường thọ và đúng 12 giờ đêm thì mang đến cho ấy ăn.

Sinh nhật thứ tư...

Đột nhiên không tìm thấy ký ức nào liên quan đến sinh nhật thứ tư của ấy.

Đúng rồi, sinh nhật thứ tư của ấy, ấy đã không ở bên tôi.

Ngày hôm đó, Hạ Thần Hi gọi điện cho ấy, ấy không chút do dự liền lái xe đi tìm ta.

Tôi thấy ấy đứng dậy, đi đến tủ, lục tìm trong ngăn kéo cuốn album ảnh mà tôi đã tặng ấy.

Cô ấy từng tấm ảnh, một người sống như , dường như không thể tin , trong lòng mình lại có chút buồn bã...

Ngày diễn ra đám tang, bầu trời đổ mưa phùn.

Triệu Thanh Lâm đã đến từ sáng sớm, cầm một chiếc ô đen đứng im lặng trước bia mộ.

Nhiều người sau khi đến viếng trước bia mộ thì rời đi. Cuối cùng, trước mộ chỉ còn lại Bạch Lạc Nhiễm và Triệu Thanh Lâm.

Ánh mắt Bạch Lạc Nhiễm quá đỗi sâu thẳm, người ngoài khó có thể ra chút cảm khác thường nào trong mắt ấy.

"Anh ấy bị ung thư từ khi nào?"

Triệu Thanh Lâm tiến lên một bước, dùng tay áo lau sạch nước mưa trên bức ảnh.

"Một tuần trước, mấy em cùng nhau ăn tối, cậu ấy đột nhiên đau bụng dữ dội, ngất đi. Tôi đưa cậu ấy đến bệnh viện, báo cáo chẩn đoán của bác sĩ hẳn là cậu ấy nhận vào ngày trước khi tự sát, cậu ấy đã gọi điện cho tôi, một số lời kỳ lạ."

"Bạch Lạc Nhiễm, so với nỗi đau mà căn bệnh hiểm nghèo mang lại cho cậu ấy thì điều khiến cậu ấy tuyệt vọng nhất là không cậu ấy."

...

Bạch Lạc Nhiễm không biết mình đã trở về biệt thự bằng cách nào. Cô ấy phớt lờ mọi thứ, đi thẳng lên lầu, về phòng.

Trong phòng không còn đồ đạc của Lâm Tu Vũ nữa. Bạch Lạc Nhiễm nằm trên giường, hơi cứng, tay bắt đầu mò mẫm. Cuối cùng cũng phát hiện ra thứ tôi giấu dưới gối.

Đó là một chiếc USB, sau khi cắm vào máy tính.

Bên trong tôi đã ghi lại rất nhiều thứ, có video, có nhật ký, tất cả đều liên quan đến ấy.

Đầu ngón tay Bạch Lạc Nhiễm run rẩy, ấy chăm từng thứ một, lật đến cuối cùng, trong mắt không hiểu sao lại có chút cay cay.

Thứ cuối cùng, là ấy viết trước khi xảy ra chuyện: Muốn cùng Lạc Nhiễm đón sinh nhật.

Sinh nhật?

Hôm đó hình như ấy về nhà lúc 12 giờ đêm. Tim đau nhói, ấy cẩn thận nhớ lại từng chuyện nhỏ xảy ra ngày hôm đó.

Triệu Thanh Lâm ấy nhận báo cáo chẩn đoán vào đúng ngày sinh nhật và tối hôm đó đã đưa cho ấy một bản thỏa thuận ly hôn...

Anh : Nếu c h ế t, kiếp sau, sẽ không em nữa.

Còn : Đợi đến khi c h ế t rồi hãy .

Trái tim Bạch Lạc Nhiễm như bị siết chặt, toàn thân bỗng chốc kiệt sức...

Còn linh hồn của tôi cũng trong suốt hơn, lý do không muốn rời đi suốt thời gian qua, có lẽ chỉ là muốn có một câu trả lời.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...