10
Sau khi hỏa táng xong, nhân viên nhà tang lễ đựng tro cốt vào hộp, lấy ra. Triệu Thanh Lâm vô thức muốn đưa tay ra đón giữa đường đã bị Bạch Lạc Nhiễm chặn lại.
Bạch Lạc Nhiễm ôm hộp tro cốt, hờ hững Triệu Thanh Lâm.
"Anh ấy là chồng tôi, hậu sự của ấy do tôi lo."
"Không cần!" Triệu Thanh Lâm chặn trước mặt ấy, xong, cậu ấy trực tiếp giơ tay định giật, Bạch Lạc Nhiễm ôm chặt hộp tro cốt, nghiêng người tránh đi.
"Anh ấy là chồng tôi, hậu sự của ấy do tôi lo." Bạch Lạc Nhiễm nhấn mạnh.
Bạch Lạc Nhiễm mang hộp tro cốt về biệt thự. Ôm hộp tro cốt, chui vào phòng.
Bạch Lạc Nhiễm một đêm không ngủ, tóc tai bù xù, sắc mặt hơi mệt mỏi, im lặng một lúc, ấy mới ôm hộp tro cốt, đứng dậy mở cửa đi ra ngoài.
Khi xuống cầu thang, Bạch Lạc Nhiễm lại dẫm hụt hai bậc, ngã xuống.
Cô ấy vô thức ôm chặt hộp tro cốt trong lòng, sợ nó bị va chạm dù chỉ một chút.
Bạch Lạc Nhiễm cẩn thận đặt hộp tro cốt lên bàn giữa đại sảnh, đích thân kiểm tra mọi vật dụng cần thiết cho đám tang.
Ngày mai Lâm Tu Vũ sẽ chôn cất, trước khi chôn cất còn rất nhiều việc cần chuẩn bị.
Triệu Thanh Lâm đã đến từ sáng sớm.
Không lâu sau, Hạ Thần Hi và một vài học cùng đến.
Ánh mắt Bạch Lạc Nhiễm vẫn luôn chằm chằm vào hộp tro cốt đặt trên bàn, im lặng và bình tĩnh.
Hạ Thần Hi thoáng qua mặt bàn, mím môi, đột nhiên :
"Có lẽ đây là kết quả tốt nhất rồi. Anh ta sẽ không còn đau buồn vì không đáp lại nữa, từ nay về sau tôi và Lạc Nhiễm cũng không còn trở ngại gì nữa."
Mắt Triệu Thanh Lâm đỏ hoe, chằm chằm Hạ Thần Hi, giọng lạnh lùng chưa từng có.
"Chồng cả còn chưa chôn cất, kẻ thứ ba đã dám đến tận cửa lời sáo rỗng, chúc mừng tương lai." Nói xong liền Hạ Thần Hi một cú.
"Anh..." Hạ Thần Hi giương cung bạt kiếm định trả đũa.
"Đủ rồi."
Ngay khi Hạ Thần Hi định phản bác, Bạch Lạc Nhiễm đột nhiên lên tiếng ngắt lời.
Sắc mặt ấy không có cảm gì, chỉ nhàn nhạt với Hạ Thần Hi:
"Anh về trước đi."
Hạ Thần Hi tiến lên một bước giải thích: "Lạc Nhiễm, không có ý gì khác, chỉ cảm thấy như là giải thoát cho cả ba chúng ta, biết em cảm thấy áy náy em không thể đổ lỗi cái c h ế t của ta lên đầu mình."
Bạch Lạc Nhiễm ngẩng đầu Hạ Thần Hi, giọng trầm hơn trước rất nhiều: "Đi ngay."
Hạ Thần Hi đưa tay định nắm lấy cánh tay ấy ấy đã nghiêng người tránh đi.
Triệu Thanh Lâm và Bạch Lạc Nhiễm cùng nhau chuẩn bị mọi thứ trước khi tổ chức tang lễ.
Bạch Lạc Nhiễm thức ăn mà người giúp việc vừa đặt xuống trước mặt, trong đầu đột nhiên nhớ lại mùi vị quen thuộc của món ăn gia đình trong năm năm qua, không biết từ lúc nào đã chiếm trọn vị giác của ấy.
Ánh mắt ấy quay trở lại bức ảnh cưới, nụ của ấy thì thầm:
"Xin lỗi, xin lỗi..."
Cô ấy ngồi xuống, vùi mặt vào hai cánh tay, vai run rẩy...
Bạn thấy sao?