Bạch Điềm Điềm à một tiếng, ngắt lời tôi: “Đàn chị, cảnh sát đến rồi, chị có muốn đi trước không?”
Cô ta hạ giọng: “Hành vừa rồi của chị là phạm pháp… Lục Lê Nguyệt có vẻ là người không dễ đụng vào…”
Đàn chị phất tay, khiến đám chị em tốt của ta rút lui trước, còn ta vẫn hiên ngang lẫm liệt: “Ai người đó gánh. Chị phải ở lại xem có phải nó không.”
Sau khi cảnh sát đến, xua đám người xung quanh đi, lại chuyện với tôi.
Bạch Điềm Điềm nghe lí do tôi gọi cảnh sát xong, mặt hiện lên vẻ bối rối: “Cậu báo cảnh sát vì muốn điều tra chuyện clip đấy à?”
“Nếu không thì?”
“Tớ lại tưởng vì chuyện đàn chị.”
“Ừ nhỉ, cậu không nhắc tới tôi cũng quên mất đàn chị của cậu đấy.” Tôi quang minh chính đại châm ngòi chia rẽ: “Anh cảnh sát ơi, lúc nãy chị ấy gọi người tới đánh em, còn định xé rách đồ em.”
Con người mà, luôn cùng chung kẻ thù mới đứng cùng chiến tuyến, nghe tôi thế, đàn chị lại đứng về phía Bạch Điềm Điềm: “Cô người thứ ba còn dám già mồm à? Sao tôi không đánh?”
“Dựa vào việc đánh người là phạm pháp, tôi nhấn mạnh thêm lần nữa, người trong clip không phải tôi. Chị đừng người vô tội nữa.”
Đàn chị ngẩn ra.
Tôi nhắc nhở lần nữa: “Nghĩ cho kỹ vào, xem giọng kia rốt cục là ai!”
Đang , giáo viên hướng dẫn và chủ nhiệm khoa vội vàng chạy đến, mời chúng tôi đến văn phòng chuyện.
Vừa đóng cửa lại, giáo viên hướng dẫn đã đánh đòn phủ đầu, quyển sách trong tay đập mạnh xuống bàn gỗ, thu hút người khác sang: “Lục Lê Nguyệt, trường học là nơi dạy dỗ nên người, không phải nơi tìm kích thích.”
“Em hành ngỗ nghịch như thế, xấu mặt nhà trường, còn có gì muốn không?”
Cảnh sát sửng sốt, vội vàng giải thích thay tôi: “Bạn Lục Lê Nguyệt báo cảnh sát là vì em ấy clip là pts.”
Giáo viên ngượng ngùng một tiếng: “Thế à? Thầy không rõ.”
Ông ta không lên tiếng nữa, chậm rãi đợi kết quả.
Hiểu rõ mọi chuyện xong, cảnh sát : “Được rồi, bọn đã hiểu chuyện. Bọn đã gửi clip đó về cho đội kỹ thuật bên kiểm tra.”
“Đồng nghiệp clip đó có dấu hiệu sửa lại, để xem sửa ở đâu cần có thêm thời gian, mong em hiểu cho.”
Tôi mặt ta, có lẽ đến từ đồn công an nhỏ, clip đã đưa đến trên cấp trên để giám định.
Đáng tiếc là không phải chuyện ưu tiên nên có lẽ vẫn phải mất vài ngày.
“Vậy em có thể tự tìm người kiểm tra không ạ?”
“Đương nhiên là có thể.”
Tôi liếc sang Bạch Điềm Điềm nhẹ thở phào, xem ra ta tìm người cắt sửa cẩn thận, công nghệ khá cao.
Tôi cũng không vội, vì bị Địa Phủ hạn chế nên tôi không thể chủ công kích người. Chỉ khi người khác tôi, thủ đoạn cao siêu, tôi mới có thể sử dụng huyền học để phản kích.
Sự thật trì hoãn mất mấy ngày mới xuất hiện, ta khéo còn thảm hơn.
Bạn thấy sao?