Hạ Gia Dư hét lớn: "Tiết lang, mau thả nàng ta ra!"
Thấy Tiết Hoài định buông ta ra, nỗi sợ hãi trước đó lại ập tới.
Tại sao chứ?
Tại sao lại đối xử với ta như ?
Tại sao ta phải chiều theo các ngươi, để các ngươi bắt nạt!
Những cầu của các ngươi ta đều đã đáp ứng rồi, tại sao còn muốn ức hiếp người quá đáng như !
Ngọn lửa bất khuất vốn đã dập tắt bỗng chốc lại bùng lên!
Ta nắm chặt lấy Tiết Hoài, áp sát vào người hắn, Hạ Gia Dư, gằn từng chữ một:
"Tại sao ngươi lại tính toán ta như ? Chỉ vì ta mới là ân nhân cứu mạng Tiết Hoài phải không?"
Khi lời ta vừa dứt, Hạ Gia Dư lập tức hoảng hốt : "Ngươi bậy bạ gì !"
Vương thị cũng lập tức phản bác: "Biểu tiểu thư bị dọa sợ rồi. Người đâu! Mau đến đây! Đưa nàng đi đi!"
Ta tiếp tục : "Ta đã nhường cái tên ‘Hạ Tư Quân’ này cho ngươi, ta cũng sắp thành thê tử của Đổng Tiên rồi, ngươi còn muốn thế nào nữa?
"Ta và Tiết Hoài đã không còn quan hệ gì nữa, ngươi nhất định muốn tuyệt tuyệt nghĩa sao? Giống như cách ngươi đối với đám hạ nhân biết chuyện năm đó?"
"Không còn quan hệ gì nữa?" Lời ta còn chưa hết, đột nhiên bị Tiết Hoài ngắt lời.
Đôi tay đang ôm ta đột nhiên siết chặt lại, hắn : "Trên ta còn có đồ của nàng, sao có thể coi là không còn quan hệ gì nữa ?"
10.
Thứ gì cơ?
Ta có chút nghi hoặc, bỗng cảm thấy tay Tiết Hoài đang lén nắm lấy tay ta, kéo về phía người hắn.
Ngoài bào rộng thùng thình của Tiết Hoài vẫn phủ trên người ta, che khuất tầm của những kẻ tò mò.
Tay ta bị kéo đến cơ bụng săn chắc của hắn.
Mặt ta ửng đỏ.
Hắn khẽ một tiếng, lại kéo tay ta xuống ——
Ta lại nhớ về chuyện năm xưa.
"Tư Quân, chúng ta còn chưa bái đường, cũng chưa trao đổi hôn thư…" Hắn nhất thời hứng khởi .
Ta đang bận xử lý thảo dược, ngắt lời hắn: "Chẳng phải chàng không có những thứ đó sao?"
Ban đầu, hắn với ta rằng hắn tên là Tiết Hoài, trùng tên với vị Đại tướng quân kia.
Sau đó, hắn với ta rằng hắn chính là vị Đại tướng quân đó.
Có quá nhiều kẻ muốn hắn, nên hắn không thể dùng văn tiền chứng minh thân phận của mình để cùng ta đến nha môn đăng ký thành thân.
"Chúng ta có thể bái đường trước." Hắn ngồi xổm bên cạnh ta, cách chuyện vẫn bá đạo và vô lý như thường lệ, thỉnh thoảng còn nghịch ngợm.
Bạn thấy sao?