Sau Khi Phản Diện [...] – Chương 6

Tôi chợt nhớ ra điều gì đó, đầu óc như đông cứng lại. 

 

Nếu tôi nhớ không nhầm. 

 

Người sống ở đây 

 

Chính là gia đình nữ chính.

 

Chu Vấn Tân muốn ấy trước!

 

11

 

Tôi chạy không ngừng, dùng hết sức lao về phía trước.

 

Dừng lại ở giao lộ.

 

Khu vực này có rất ít đèn đường, sau khi rẽ vào khúc cua, bóng đèn cũ kỹ mờ nhạt duy nhất còn sót lại cũng chập chờn rồi tắt hẳn.

 

Ánh đèn mờ ảo vàng vọt nhấp nháy sau lưng tôi.

 

Trong hẻm nhỏ tối om.

 

Nhưng tôi rõ trước mặt bóng người quen thuộc kia có hai bóng người khác.

 

Một lớn một nhỏ.

 

trông khoảng mười một, mười hai tuổi.

 

Tiếng khóc tôi vừa nghe thấy phát ra từ ấy –

 

Nữ chính còn chưa vị thành niên.

 

Cô ấy khóc nức nở ôm lấy cơ thể người bố.

 

Tôi hoảng hốt, vội vàng chạy tới ôm lấy eo của Chu Vấn Tân.

 

"Chu Vấn Tân, cậu đang !"

 

Trên đỉnh đầu vang lên tiếng khẽ của hắn.

 

Không có chút cảm nào.

 

"Không gì cả, chỉ xử lý một chút rắc rối nhỏ thôi."

 

Trông có vẻ rất giống một phản diện tàn nhẫn.

 

Đẳng cấp khá cao.

 

Có vẻ như hắn đang giải quyết trước những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai.

 

Tôi nghiến chặt răng.

 

Vỗ mạnh vào mông hắn một cái.

 

"Cậu còn phải thi đại học nữa mà, xử lý rắc rối gì chứ? Cậu có biết một khi cậu người thì sẽ không thể quay đầu lại không!"

 

Hắn sững sờ một lúc.

 

Rồi trên khuôn mặt hắn giống như ngưng tụ lại một cơn bão, đôi mắt u ám chằm chằm vào tôi.

 

"An Tiểu Hòa, vỗ vào đâu đấy? Không muốn có tay nữa thì cứ chặt đi, để cho tôi sưu tầm."

 

Tôi ngượng ngùng rụt tay lại.

 

Hắn tưởng tôi đang chằm chằm vào mắt hắn hoặc là biểu cảm của hắn, muốn dò xét tâm trạng của hắn.

 

Nhưng thật ra tôi đang vào môi hắn.

 

Trước khi hắn tiếp tục tiến về phía nữ chính.

 

Tôi nhanh nhẹn chắn trước mặt hắn.

 

Thấy hắn cau mày khó chịu, thiếu kiên nhẫn.

 

Tôi kiễng chân lên, ôm lấy má hắn, đặt một nụ hôn lên môi hắn.

 

Tôi cũng chưa thực chiến bao giờ.

 

Chỉ biết áp môi vào nhau.

 

Sau đó luồn lưỡi vào –

 

Hắn thậm chí còn chưa kịp phản ứng lại, tôi đã buông tay đứng thẳng dậy.

 

"Chu Vấn Tân, nếu lúc nãy cậu người có lẽ chưa ảnh hưởng gì đến tôi bây giờ thì khác rồi.”

 

"Cậu cố ý dụ dỗ tôi, còn cướp mất nụ hôn đầu của tôi nữa, cậu phải chịu trách nhiệm với tôi!"

 

Tôi cố ý sờ vào bụng mình: "Nói không chừng lần này hôn xong tôi đã có thai rồi, nếu cậu người mà vào tù, để lại hai mẹ con bọn tôi thì sao sống nổi?"

 

Chu Vấn Tân: "An Hòa, cái bộ dạng này của mà còn đòi dạy tôi học, ai bảo hôn nhau là có thai chứ? Hơn nữa đó chỉ là các tế bào biểu bì chạm vào nhau thôi, sao gọi là hôn ?"

 

Tôi tủi thân : "Vậy tôi cũng không biết mà."

 

Hơn nữa, tôi cũng không phải không hiểu sinh học.

 

Lúc nãy chỉ là cách tạm thời thôi, để tranh thủ chút thời gian mà.

 

Giây tiếp theo.

 

Một bàn tay ấn xuống eo tôi.

 

Trên đỉnh đầu vang lên một tiếng thở dài bất lực.

 

"Tôi dạy ."

 

Nụ hôn nồng nhiệt, mãnh liệt ập tới, không cho tôi chút thời gian để suy nghĩ.

 

Cuốn phăng hơi thở của tôi, rồi từng chút một cuốn phăng lý trí của tôi.

 

Não tôi thiếu oxy.

 

Chỉ một lúc tôi không kịp phản ứng.

 

Sao lại thành ra thế này rồi.

 

12

 

Nữ chính cứu thoát. 

 

Nhưng tôi thì thiệt thòi rồi.

 

Khi Chu Vấn Tân đưa tôi về, hắn đè tôi xuống giường và hôn tôi suốt một tiếng đồng hồ. 

 

Như thể hắn bị nghiện .

 

Suốt buổi sáng sớm, đầu óc tôi như một mớ hỗn độn, không thể suy nghĩ gì. 

 

Giữa lúc môi và răng đang nỉ non, tôi nghe thấy giọng khàn khàn gợi cảm của Chu Vấn Tân.

 

Hắn hỏi tôi: "Em có biết thường gì để kiềm chế ham muốn người không?"

 

Dường như hắn chẳng quan tâm đến câu trả lời của tôi, tự

 

"Anh chẳng bao giờ kiềm chế cả, hễ có ham muốn là theo, con người vốn là sinh vật của dục vọng mà."

 

Tôi muốn lắc đầu, muốn điều gì đó.

 

Giây tiếp theo, hắn lại chặn môi tôi.

 

"Nhưng giờ mới phát hiện ra, không chỉ người mới là dục vọng. Hôn cũng là một loại dục vọng, thậm chí còn khiến kích thích hơn cả việc người."

 

sao?

 

Não tôi không thể xoay chuyển .

 

Câu này vào tai tôi có nghĩa là hôn còn khiến hắn phấn khích hơn việc người.

 

Tôi sững sờ hai giây, ôm chặt cổ hắn, đáp lại hắn một cách đầy quyến luyến.

 

Hắn đột nhiên một tiếng.

 

"Xem ra, em cũng rất phấn khích."

 

Trong lúc hôn nhau, tôi vẫn không quên tẩy não hắn.

 

"Chu Vấn Tân, em thực sự rất thích , muốn trở thành một người tốt, muốn chúng ta đều sống tốt.”

 

“Anh có cảm thấy thế giới này rất tồi tệ không? Em thì không vì có ở đây. Em không muốn lặp lại sai lầm, không muốn giấc mơ trở thành hiện thực vì Chu Vấn Tân, đừng đi tìm họ nữa. Có không?"

 

Đừng đi tìm nữ chính, đừng thật sự trở thành phản diện.

 

Hết chương

 

Nhóm dịch: Team Qi Qi

 

Edit: Ying

 

Beta: Tuyết Ngân

 

Check: Ngọc Kỳ

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...