Sau Khi Nữ Phụ [...] – Chương 1

1

[Sao nữ phụ lại nằm xuống rồi? Chẳng lẽ trước khi đi còn muốn thêm một hiệp nữa?]

[Nói chứ sao nam chủ còn chưa tỉnh? Nữ phụ tỉnh rồi mà… haizz, chẳng lẽ ta không ?]

[Nam chủ mau tỉnh dậy bắt lấy con nữ phụ độc ác đang muốn bỏ trốn này, dùng thân thể hung hăng trừng ta, ức hiếp ta, dày vò ta đi!]

Tôi kinh ngạc tột độ.

Tôi vẫn còn là một đứa trẻ, cưỡng ép nhỏ đã là chuyện táo bạo nhất tôi từng trong đời rồi.

Chưa từng nghe thấy những lời lẽ trắng trợn như .

Lặng lẽ dùng chăn quấn chặt lấy thân thể đáng thương, ngây thơ của mình.

Quay đầu lại thấy Lục Hàm Dung đầy mình vết cào nằm bên cạnh, trên lồng ngực rắn chắc còn hằn những dấu răng mới.

[Mau kìa, mặt nữ phụ đỏ lên rồi, vừa nãy ta cứ chằm chằm nam chủ không biết là đang hồi tưởng cái gì.]

[Má ơi, con nhỏ này ăn uống tốt thật, đổi lại là tôi thì đã nhào vô gặm hai miếng rồi.]

Một lát sau, tôi bắt đầu bồn chồn không yên.

Lo lắng gặm móng tay, hay là tôi vẫn nên trốn đi thôi.

Nếu Lục Thanh Hàm tỉnh lại, chắc chắn sẽ tức điên lên, ngay tại chỗ đại nghĩa diệt thân mất.

Thế là tôi lại nhẫn nhịn cơn đau nhức trên người, run rẩy xuống giường mặc quần áo.

Ngay từ trước khi bỏ thuốc, tôi đã chuẩn bị xong thủ tục xuất ngoại rồi, cùng lắm thì sau này ở nước ngoài một mình nuôi con thôi.

Tôi cúi đầu nghiêm túc mặc quần áo, không thấy bình luận nam chủ đã tỉnh.

“Lục Nghiên.”

Giọng lạnh lẽo như băng vỡ, khiến tôi giật mình.

Toàn thân tôi cứng đờ: “Cháu… cháu chào .”

Người đàn ông trên giường dù không mặc bộ tây trang đắt tiền, khí chất vẫn cao ngạo, đôi mắt đen láy chằm chằm tôi.

Ngón tay thon dài luồn vào mái tóc đen mềm mại trước trán, hất ngược ra sau, giọng điệu lạnh lùng pha lẫn giận dữ:

“Mặc quần áo xong rồi thì cút ra phòng khách quỳ xuống.”

Tôi không dám không nghe theo, nhanh chóng mặc váy rồi đi ra phòng khách quỳ xuống trước ghế sofa.

[Nữ phụ quỳ thật đó, xem nam chủ dọa đứa bé thành cái dạng gì rồi.]

[Chậc, cái mối cấm kỵ cháu giả này, đúng là nhỏ cầm thú đội lốt người và cháu ngốc bạch ngọt, tôi xem mà no nê.]

[Không ai thấy nam chủ gợi cảm chết người sao? Chẳng lẽ ta muốn chơi trò SM với nữ phụ hả? Ha… ha…]

Quá đáng rồi, tôi xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt.

Mãi đến khi Lục Thanh Hàm mặc tây trang chỉnh tề bước ra ngồi xuống ghế sofa.

Tôi quỳ giữa hai chân người đàn ông, đôi chân dài nghịch thiên bao bọc trong lớp quần tây ngay trước mắt tôi.

Không biết có phải bị những bình luận kia cho mê muội hay không, tôi cảm thấy người nhỏ như thật sự vô cùng quyến rũ.

“Ực.” Tôi nuốt nước bọt.

Lục Thanh Hàm hiển nhiên cũng nghe thấy, vẻ mặt khó dò tôi.

Vươn ngón tay khẽ nâng cằm tôi lên, khóe môi cong lên: “Vẫn có lòng dạ đen tối?”

Bình luận: [Ồ hô.]

[Ồ hô.]

[Ồ hô, người đàn ông quyến rũ chết tiệt này.]

[Nữ phụ nhào lên đi, ta đang câu dẫn đó, xông lên vùi đầu vào mà… *#%&!!!]

2

Lục Thanh Hàm đi rồi, tôi quay sang quỳ ở góc tường sám hối.

Quỳ chưa đủ nửa tiếng thì không đứng dậy, còn phải để dì Trương trông chừng tôi.

Dì Trương nhắm một mắt mở một mắt tôi quỳ xiêu vẹo, thỉnh thoảng lại ngồi xuống, mông đè lên gót chân.

Cuối cùng tôi nhăn nhó đứng dậy, đầu gối đau nhức không chịu nổi, Lục Thanh Hàm thật sự thích tôi sao?

Tôi cảm thấy những bình luận kia đang lừa tôi, tôi không có bằng chứng.

[Xem vẻ mặt nữ phụ kìa, bé con đáng thương giận mà không dám .]

[Lén cho biết nhé, nhỏ mỗi lần xong đều sẽ nửa đêm bôi thuốc cho đó, nếu không nghĩ tại sao lại nhanh khỏi như ?]

[Ôi trời, đây là truyện dạy cách giáo dục trẻ em hư hả?]

À, là như sao?

Tôi còn tưởng là do mình trời sinh đã như chứ.

Lục Thanh Hàm với tư cách là người giám hộ của tôi, đã gánh vác trách nhiệm của người lớn trong gia đình.

Khi còn bé tôi thường xuyên phạm lỗi, mà ấy lại ra tay rất nặng, đánh người rất đau.

Từ nhỏ tôi đã sợ ấy rồi.

Lục Thanh Hàm tuổi trẻ kín đáo, luôn lạnh mặt đi họp phụ huynh cho tôi.

Chú ấy đồng hành cùng tôi suốt những năm tháng học sinh, xử lý giải quyết mọi vấn đề và phiền phức của tôi.

Sau khi mất cha mẹ, người tôi dựa dẫm nhất chính là ấy.

Chú ấy là người thân duy nhất của tôi.

Vậy mà tôi lại vô lễ, nảy sinh những ý nghĩ không nên có với nhỏ của mình.

Sau khi trưởng thành, việc đầu tiên tôi chính là tỏ với ấy.

Lúc đó, Lục Thanh Hàm đã hoàn toàn nắm quyền điều hành tập đoàn Lục Thị, vị tổng tài đại nhân bận trăm công nghìn việc khẽ liếc tôi một cái.

Áp lực vô cùng : “Sau này đừng để nghe thấy những lời này lần thứ hai.”

Thế là trái tim thiếu nữ của tôi vỡ tan thành trăm mảnh.

Thậm chí còn rất tủi thân, bởi vì ấy đối với tôi tốt như , tôi vẫn luôn cho rằng ấy cũng có chút thích tôi.

Tôi đã định ngủ xong rồi bỏ chạy, chuẩn bị sẵn tâm lý Lục Thanh Hàm sẽ ghét bỏ tôi.

Không ngờ lại xuất hiện những bình luận kia, vạch trần tâm tư của Lục Thanh Hàm.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...