Sau Khi Nhận Tiền [...] – Chương 7

 

Tôi đã người điều tra về Tống Khải và Hà Hi.

 

Hai ngày sau, người đó báo với tôi rằng, Tống Khải đã đến nhà mẹ đẻ của Hà Hi, hai người họ cư xử như một cặp vợ chồng thực sự.

 

Thậm chí, Tống Khải còn xách theo nhiều túi quà lớn nhỏ đến nhà họ Hà. Thái độ của bố mẹ Hà Hi với hắn không hẳn là nồng nhiệt, cũng không lạnh nhạt.

 

Hắn ở lại nhà họ Hà hai ngày. Đối ngoại, mẹ của Hà Hi còn giới thiệu rằng, hắn là "con rể mới" của bà.

 

Rời khỏi nhà họ Hà, cả hai đi thẳng đến một khu dân cư gần trường trung học nơi Tống Khải đang giảng dạy.

 

Hà Hi một căn hộ ở đó, là để tiện đưa đón Cố Hiên đi học.

 

Hàng xóm trong khu đều cho rằng, họ là một cặp vợ chồng.

 

Hai ngày trước khi năm học mới bắt đầu, tôi nhận kết quả kiểm tra sức khỏe từ bệnh viện.

 

Những khối u xơ tử cung có dấu hiệu bất thường, hiện tại không nguy hiểm. Bác sĩ khuyên tôi nên kiểm tra định kỳ mỗi sáu tháng. Nếu phát hiện vấn đề, nên phẫu thuật ngay, đừng chần chừ.

 

Chờ đến ngày khai giảng, mọi thứ tôi cần chuẩn bị cũng đã sẵn sàng.

 

Tôi quyết tâm ghim chặt họ lên cột ô nhục, mãi mãi không thể ngóc đầu!

 

Ngày khai giảng, khi buổi lễ còn chưa kết thúc, Tống Khải điên cuồng chạy đến tìm tôi.

 

Lúc đó, tôi đang dẫn theo một nhóm phụ huynh, chặn trước văn phòng hiệu trưởng, hét lớn:

 

"Trường học là nơi để giáo dục nhân cách, loại cặn bã như hắn không xứng đáng thầy giáo!"

Phụ huynh khác cũng tiếp lời:

 

"Đúng , trường các người giữ lại hắn chỉ hư con tôi! Nếu không sa thải hắn, ngày nào tôi cũng đến Sở Giáo dục tố cáo các người bao che cho kẻ hoại đạo đức nghề giáo!"

 

"Một tên đàn ông xem vợ như osin, coi bồ nhí như bảo bối, hắn không đủ tư cách thầy giáo, mau cút đi!"

 

"Loại người gì thế này, nhận con người khác con mình, còn con ruột thì không quan tâm. Đàn ông khinh thường phụ nữ như thế, sao không để mẹ hắn khỏi sinh ra hắn chứ! Hừ, nhổ!"

 

Mặc dù mạng xã hội thời đó chưa phát triển như 10 năm sau, việc hóng chuyện và bàn tán thì ở thời nào cũng không thiếu.

 

Trước ngày khai giảng, tôi đã nhờ người viết một bài "tâm thư" ngắn gọn, súc tích, đầy cảm . Tôi in ra hàng chục nghìn bản, phát tán ở khu nhà của Hà Hi, nhà mẹ đẻ ta, và trước cổng trường học.

 

Hôm đó, nhiều học sinh phụ huynh đưa đến trường. Đây là một trong những trường trung học hàng đầu của thành phố, rất nhiều phụ huynh đã đóng khoản tiền không nhỏ để con vào học.

 

, họ không chỉ kỳ vọng cao ở con mình, mà còn đặt cầu khắt khe với trường học và giáo viên.

 

Sự việc của Tống Khải xôn xao dư luận. Những phụ huynh đã nộp tiền con không đạt kết quả như mong đợi cũng tìm cớ để trút giận.

 

Ngoài ra, một số phụ nữ từng có hoàn cảnh tương tự như tôi cũng nhiệt tham gia chỉ trích hắn.

 

Nhiều phụ huynh thì đơn thuần tò mò hóng chuyện hoặc muốn bảo vệ lẽ phải.

 

Cuối cùng, sự việc trở thành một vụ náo lớn.

 

Hiệu trưởng và một số giáo viên không ngờ lại có nhiều người kéo đến như . Họ phải đi khắp nơi để xoa dịu đám đông, càng cố gắng, hình càng hỗn loạn.

 

Tống Khải vất vả lắm mới chen qua đám đông. Khi thấy tôi, ánh mắt hắn đầy căm ghét và tức giận, đến mức gương mặt méo mó.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...