Sau Khi Đổi Thể [...] – Chương 12

12.

Ta vừa ra khỏi cung, đã bị xe ngựa của nhà đón đi.

Vừa về đến nhà, cha đã quát lớn với ta: "Đồ nghịch nữ, quỳ xuống cho ta!"

"Ngươi thật to gan, dám chống lại nhị thúc của ngươi, lén vào cung sau lưng ta."

"Nếu để Hoàng thượng biết đích nữ của phủ Tuyên Bình Hầu này lại là kỹ nữ thanh lâu mà vạn người gối đầu thì mặt mũi của nhà họ Tô ta để đâu?"

"Ngươi muốn nhà họ Tô ta trở thành trò cho thiên hạ sao?"

Nghe cha mắng chửi, ta lại bình tĩnh như nước, cảm không hề dao .

Dù sao cũng đã trải qua kiếp trước, ta sớm đã biết toàn bộ phủ Tuyên Bình Hầu là một nơi dơ bẩn như thế nào.

Tuyên Bình Hầu, ông ta không xứng cha!

"Hình như cha hiểu lầm rồi, người đưa ta đến Xuân Phong Lầu tiếp khách kiếm tiền, chẳng phải chính là người sao?"

"Nếu đến vô liêm sỉ, không biết xấu hổ thì ai có thể hơn cha?"

"Người chê ta mất mặt nhà họ Tô tiền người dùng chẳng phải vẫn là tiền ta dùng thân thể kiếm sao?"

"Lúc tiêu số tiền lớn như , ta cũng không thấy người chê số tiền này bẩn."

Thấy ta dám cãi lại, mặt già của cha đỏ bừng.

"Ngươi còn dám cãi lại? Con tiện nhân này, phản rồi à!"

"Người đâu, trói nó lại cho ta, nhốt vào từ đường để cho nó tỉnh ra." Cha tức giận gào lên.

Rất nhanh, đã có mấy tên tiểu tư vây quanh ta.

Thấy , ta chỉ khẽ liếc bọn họ, sau đó tùy ý phất tay áo, đánh bay hết bọn họ.

Cha lập tức trợn tròn mắt kinh hãi, liên tục lùi lại bảy tám bước: "Ngươi ngươi… Ngươi thực sự đã tập võ rồi sao?"

"Đây là chuyện khi nào? Ngươi lại dám giấu ta đi tập võ!"

Ta không trả lời ông ta, chỉ tiến lên bóp cổ cha.

"Khi cha ra lệnh cho hai tỷ muội bọn ta thay đổi thể chất, có từng nghĩ đến ngày hôm nay không?"

"Nhưng người yên tâm, ta sẽ không người bẩn tay mình."

"Phúc khí của người còn ở phía sau, người cứ chờ xem kết cục của nhà họ Tô đi."

13.

Nhờ phúc của nhị thúc, hiện tại hơn một nửa số quan viên trong triều đều trở thành khách quen của ta.

, ta chỉ cần ám chỉ một chút, họ liền lập tức thu thập đầy đủ chứng cứ phạm tội của phủ Tuyên Bình hầu, sau đó dâng tấu lên.

Cha và nhị thúc của ta rất nhanh đã bị người của Đại lý tự bắt giữ.

Dưới chứng cứ xác thực, toàn bộ phủ Tuyên Bình hầu bị hoàng đế xử tử tru di tam tộc.

Tỷ tỷ đã là hoàng quý phi, tất nhiên không bị ảnh hưởng.

Còn ta là An Bình huyện chủ do hoàng đế đích thân phong, lại có một chuyện từ nhỏ đã nuôi dưỡng bên ngoài, hơn nữa còn là nữ tử, không liên quan đến chuyện phạm tội của gia tộc, vì cũng không bị ảnh hưởng.

Cho dù có ảnh hưởng thì với tỷ tỷ gối đầu thổi gió bên tai hoàng đế, cũng sẽ không có chuyện gì.

Đêm trước khi những người đàn ông của phủ Tuyên Bình hầu bị chém đầu, ta mang cơm tiễn đưa họ.

Thấy ta, cha và nhị thúc đều kích vô cùng, nắm chặt song sắt nhà lao, ta đầy căm hận.

"Tô Thanh, có phải ngươi đã gì không?" Cha ta tức giận chất vấn ta.

Nhị thúc thì cầu xin: "Thanh Nhi, chẳng phải ngươi đã từng ngủ với rất nhiều quan viên trong triều sao? Nhị thúc bị oan, ta cầu xin ngươi đi tìm họ giúp đỡ, cứu nhị thúc không?"

Ta lạnh lùng.

"Nhị thúc đừng quá coi trọng ta, ta chỉ là một kỹ nữ, sao có năng lực cứu các người lớn như chứ?"

"Nhưng dù sao phủ Tuyên Bình hầu cũng đã mục nát rồi, c h ế t sạch cũng chẳng có gì không tốt."

Sau đó, dưới ánh mắt tức giận và dữ tợn của cha và nhị thúc, ta : "Nhưng các người yên tâm, ta chắc chắn sẽ kế thừa di nguyện của các người, khiến thiên hạ này đổi sang họ Tô."

Nhưng Tô này, không còn là họ Tô của phủ Tuyên Bình hầu nữa, mà là Tô của Tô Thanh, Tô Mị.

Những người đàn ông này vì đạt mục đích của mình, có thể tùy tiện hy sinh những người phụ nữ bên cạnh.

Vậy thì tại sao ta lại không thể hy sinh họ để thành toàn cho bản thân mình chứ?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...