Sau khi đính hôn, nhà trai nộp đơn cầu hoàn tiền.
Một lá đơn kiện đã kéo tôi lên đồn công an, rằng tôi đòi sính lễ với giá trên trời.
"Đã năm 2024 rồi, ai cưới mà còn đòi sính lễ chứ!"
"Thưa cảnh sát, chuyện này rõ ràng là vi phạm pháp luật!"
"Hơn nữa, chúng tôi nhau tự nguyện, sáu mươi nghìn tệ đâu phải lấy mạng nhà chúng tôi!"
Đối mặt với sự náo loạn vô lý của gia đình trai, tôi không một lời, thẳng thắn đồng ý trả tiền.
Mẹ trai lại nước tới:
"Nhìn con hiểu chuyện như , sau này lấy nhau nhớ chăm sóc con trai cho tốt nhé."
"Rồi sinh cho hai đứa cháu trai, cuộc sống chẳng phải sẽ tốt đẹp sao."
Tôi lập tức bật lớn, kết hôn? Ai thèm lấy nhà họ chứ!
Tối hôm đó, tôi tổ chức ngay một buổi lễ hoàn trả sính lễ hoành tráng.
Ngày hôm sau, cả nhà trai lập tức nổi tiếng trên mạng.
1
Cảnh sát gọi đến khi tôi chuẩn bị ký hợp đồng mua xe.
Trước khi đính hôn, tôi đã bàn bạc kỹ với trai.
Nhà ấy đưa 66 nghìn tệ sính lễ tượng trưng, tôi sẽ mang của hồi môn là một chiếc xe trị giá 200 nghìn tệ.
Mọi việc vốn diễn ra rất suôn sẻ, bỗng nhiên tôi nhận một cuộc gọi từ cảnh sát.
Họ rằng tôi bị kiện vì tội tống tiền, chiếm đoạt tài sản trái phép của người khác.
Tôi ngớ người một lúc, chưa kịp phản ứng:
"Thưa cảnh sát, có nhầm lẫn gì không? Anh đang về tôi đấy à?"
"Tôi luôn tuân thủ pháp luật, là một công dân gương mẫu cơ mà."
"Tống tiền, chiếm đoạt tài sản gì chứ? Chắc chắn là hiểu nhầm rồi!"
Nhưng đầu dây bên kia lại rất rõ ràng tên đầy đủ và số chứng minh thư của tôi, số tiền liên quan đúng bằng 66 nghìn tệ.
Nghe đến đây, tay tôi khựng lại khi chuẩn bị ký hợp đồng. Tôi nghi ngờ sang trai, Lý Kiệt:
"Chuyện gì thế này? 66 nghìn không phải là sính lễ của chúng ta sao?"
"Hay bố mẹ gặp vấn đề gì rồi?"
Lý Kiệt rõ ràng hơi lo lắng, không trả lời thẳng câu hỏi của tôi:
"Không có gì đâu, chắc là trò lừa đảo ấy mà. Để chuyện với họ."
"Em mau ký hợp đồng đi, hôm nay mình nhất định phải lấy xe mà, đúng không?"
Nói rồi, ta giật điện thoại của tôi và rời đi ngay.
Nhìn thái độ kỳ lạ của , tôi không yên tâm nên lén lút đi theo.
Vừa đến gần, tôi nghe thấy Lý Kiệt bực bội phàn nàn:
"Mẹ, không phải đã là đừng vội chuyện sính lễ sao?"
"Con còn chưa lấy của hồi môn, nếu ấy nghi ngờ thì chúng ta sẽ thiệt lớn!"
"Trời ạ, yên tâm đi, con giải quyết chuyện này mà..."
Lý Kiệt đi càng lúc càng xa, nên tôi không nghe rõ những gì ta tiếp. Nhưng rõ ràng chuyện này không hề đơn giản.
Tôi lập tức ký hợp đồng mua xe.
Trước khi Lý Kiệt quay lại, tôi mạnh tay ký hợp đồng và hoàn tất mọi thủ tục thanh toán, bảo hiểm đúng như kế hoạch ban đầu.
Chỉ có một điểm khác biệt: tôi gạch tên Lý Kiệt khỏi hợp đồng mua xe.
Dù sao cũng là tôi bỏ tiền mua, nếu ta không có mưu mô gì, thì mọi chuyện vẫn êm đẹp.
Nhưng nếu ta định giở trò, tôi cũng không phải người dễ bị bắt nạt!
Khoảng nửa tiếng sau, Lý Kiệt mới trở lại.
Biết tôi đã hoàn tất mọi việc, ta thở phào nhẹ nhõm, vui mừng muốn xem hợp đồng:
"Em , có em thật tuyệt vời! Anh mơ ước có xe riêng từ lâu rồi!"
Tôi mỉm rạng rỡ, điềm nhiên giữ tay lại:
"Không kịp rồi, lễ nhận xe sắp bắt đầu. Hợp đồng xem lúc nào chẳng ."
Lý Kiệt không nghi ngờ gì, hào hứng đi kiểm tra xe.
Nhân lúc đó, tôi giấu hợp đồng đi, giả vờ hỏi:
"À này, chuyện gì vừa rồi thế? Lừa đảo à? Anh đi lâu thế em lo lắng đấy."
Nụ trên mặt Lý Kiệt khựng lại, gãi mũi, lúng túng:
"À, không có gì to tát đâu, chỉ là họ bảo em phải đến đồn công an thôi."
Nghe , tôi càng nghi ngờ. Không có gì to tát mà lại phải vào đồn công an?
Rốt cuộc nhà ta đang trò gì sau lưng tôi?
Tôi không chờ đến các thủ tục rườm rà nữa, vừa nhận xe xong liền lái thẳng đến đồn công an.
Bạn thấy sao?