Sau Khi Đá Kê [...] – Chương 10

Ngoại truyện 2: Giang Nam

Hiện giờ ta sắp béo thành một quả bóng rồi, vẻ ngoài sớm đã không còn như xưa.

 

Chưa đến những hàng xóm từng sống cùng một ngõ, có lẽ ngay cả cha nương đến cũng sẽ không nhận ra ta.

 

Quán mì kinh doanh rất tốt, chi phí sinh hoạt của cả nhà dư dả.

 

Ta lại nghĩ ra mấy món ăn, tính toán từ từ bày bán.

 

Ta không mong giàu sang phú quý, chỉ mong cơm no áo ấm, cả nhà không phải chịu đói chịu rét.

 

Chỉ là ta không ngờ mình sẽ nghe chuyện nhà họ Chu từ trong miệng người khác.

 

Người thương nhân đến từ phương xa kể chuyện rất nhiệt , cuốn hút người nghe.

 

Ta muốn nghe thêm một chút nên đặc biệt gửi tặng ông ấy một đĩa rau trộn.

 

Đúng lúc này, có một đứa nhỏ chạy ra từ phía sau nhà, vui vẻ gọi to:

 

"Nương! Nương!"

 

Dư Hoan, Dư An đi theo ngay sau, híp mắt :

 

"Dì!"

 

Ta và xoa đầu bọn họ, cũng lại bàn tay mập mạp của mình.

 

Ta nên giảm béo đi thôi, cửa hàng cũng nên bán thêm một ít bánh ngọt.

 

Cuối cùng thì chúng ta cũng có thể yên ổn định cư lâu dài ở nơi này.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...