Sau Khi Bị Sa [...] – Chương 4

CHƯƠNG 4 

Tống Tĩnh gượng: 「Tôi đã gặp nhiều loại người trẻ như lắm rồi, đặc biệt là những người dân Bắc Kinh tha hương cầu thực như , lúc đầu miệng cứng lắm, cuối cùng chẳng phải vẫn gọi điện cầu xin chúng tôi, đỡ vài lời trong thẩm tra lý lịch.」 

「Cô không cần phải nữa, dù sao thì tôi cũng không đồng ý, tôi cũng không cầu xin các người tốt cho tôi đâu.」

 「Vậy thì chỉ còn cách cầu lập tức rời đi ngay hôm nay.」 

Tống Tĩnh đổi sắc mặt, bà ta rất có tiếng tăm, hôm nay mất mặt trước tôi, cuối cùng mất luôn cốt cách điềm đạm. 

「Muốn tôi rời đi cũng , cho tôi một thông báo chấm dứt hợp đồng lao và một giấy chứng nhận nghỉ việc.」 

「Nhanh chóng đưa thông báo, bắt ta cút đi!」 Tưởng Vạn Quân kiên nhẫn đã cạn kiệt, mặt đầy băng giá. 

「Vậy thì chiều nay tôi sẽ đưa thông báo cho , mau về chỗ dọn dẹp nốt đồ đạc cá nhân.」 

Đến khi tôi về chỗ ngồi, máy tính của tôi đã không mở nữa, tài khoản trên các ứng dụng của công ty cũng đã xóa hết, ngay cả thẻ từ cũng không còn hiệu lực. 

Anh đồng nghiệp Tiểu Ngô ở phòng Quản lý tài sản CNTT rất thân với tôi, ta lén gửi tin nhắn cho tôi: 【Lâm Hàm ơi, tôi không xử lý thế nào , vừa nãy HR gửi thư điện tử cầu tôi khóa hết toàn bộ quyền hạn của ngay lập tức.】 

Tôi trả lời bằng một biểu tượng mặt buồn: 【Không sao, là con cá nằm trên thớt, tôi hiểu mà.】 

Khoảng mười phút sau, Tống Tĩnh đi về phía tôi, đưa thông báo chấm dứt hợp đồng lao và giấy chứng nhận nghỉ việc cho tôi, lý do nghỉ việc ghi trên giấy là:

 【Do năng lực không đủ đáp ứng cho vị trí công việc hiện tại nên phải nghỉ việc】. 

Điều thú vị hơn là trên giấy chứng nhận nghỉ việc còn có cả chữ ký của Tống Tĩnh, xem ra ta rất tự tin vào phạm vi ảnh hưởng của mình. 

Tôi lạnh một tiếng, không phản đối, thầm lặng cất hai tờ giấy này vào túi. 

Đằng sau Tống Tĩnh còn có ba nhân viên an ninh, người nào người nấy cũng to cao khỏe mạnh. 

「Cô đã sắp xếp đồ đạc cá nhân xong chưa? Bây giờ có thể rời khỏi công ty rồi.」 

Cả ba nhân viên bảo vệ cùng tiến tới, đứng thẳng tắp trước mặt tôi, tôi như bị vây chặt giữa ba bức tường, vẻ mặt của họ cho thấy nếu tôi không đi họ sẽ khiêng tôi đi

Đối với một người yếu đuối như tôi, họ lại phải dùng đến ba tên to khỏe, quả thực phải cảm ơn họ đã coi trọng tôi. 

「Chắc chắn là không cần bàn giao rồi nhỉ?」 

Với lương tâm của mình nghề, tôi vẫn nhiệt nhắc nhở. 

Tưởng Vạn Quân khinh thường nhạo: 

「Việc của cả tôi tuyển người nào cũng , đừng kéo dài thời gian nữa, nhanh chóng cút đi!」 

「Được thôi, xin hãy ký vào biên bản bàn giao, như sau này còn điều gì lại không phiền tôi nữa.」 

Tôi không bận tâm đến lời khó nghe của ta, đưa biên bản bàn giao cho Tưởng Vạn Quân, ta nhanh chóng ký ngoáy một nét rồi đề tên mình. 

「Một kẻ chỉ biết ngồi gõ bàn phím thì ai cũng thay thế , cứ nghĩ công ty sẽ không rời sao?」 

Tôi không , ôm hộp đồ rời khỏi công ty. 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...