CHƯƠNG 2
HR nhắn "Chúng tôi đã đến rồi, qua ngay nhé!", tôi hít sâu một hơi, lấy máy ghi âm đã giấu trong người ra.
Tôi đến phòng họp theo cầu thì HR và Tưởng Vạn Quân đã đợi sẵn ở đó rồi, HR bảo tôi nộp điện thoại: "Nội dung cuộc chuyện lần này khá nhạy cảm, không thể để người ngoài biết nên phải nộp điện thoại".
Tôi đưa điện thoại cho chị ấy, HR thẳng: "Cô chắc cũng nghe rồi đấy, dạo gần đây công ty gặp khó khăn, phải tái cơ cấu nhân sự, cũng nằm trong số đó".
"Tiêu chuẩn cắt giảm nhân sự của các là gì?".
HR lôi ra một tờ giấy, lật vài trang: "Tất nhiên là dựa theo hiệu suất rồi, đợt đánh giá hiệu suất lần này xếp vào mức C, không đạt, chứng tỏ không còn đủ năng lực công việc này nữa".
Tôi tức muốn phát : "Tôi là nhân viên vận hành hệ thống, trách nhiệm chính là duy trì sự ổn định của hệ thống và máy chủ, trong thời gian tôi tại vị, hệ thống đã từng xảy ra lỗi do tôi ra chưa? Bình thường phối hợp với nhóm Nghiên cứu phát triển và Cung ứng tôi cũng rất tích cực, dựa vào đâu mà tôi không đủ năng lực chứ?".
Thực ra công việc của tôi là công việc dễ bị xem nhẹ nhất.
Làm tốt thì hệ thống ổn định, không xảy ra lỗi, chẳng ai khen giỏi.
Đến khi hệ thống có vấn đề thì đầu tiên người ta sẽ truy cứu trách nhiệm của nhân viên vận hành hệ thống.
Từ khi nhà đầu tư mới tiếp quản công ty đã nửa năm nay, hệ thống vẫn luôn hoạt ổn định, không xảy ra lỗi nào, về bản chất thì tôi không hề phạm sai lầm, họ áy náy lắm nên Tưởng Vạn Quân mới lên tiếng:
"Chúng tôi cho rằng công việc của rất đơn giản, nhân viên cấp cơ sở cũng , là quản lý vận hành, nếu chịu giảm một nửa lương, hạ chức xuống chuyên viên vận hành thì vẫn có thể ở lại ".
Tôi phản bác hợp hợp lý: "Đội vận hành trước kia có bảy nhân viên, giờ chỉ còn với tôi, mọi việc đều dồn lên đầu tôi, ngày nào tôi cũng phải tăng ca đến 12 giờ đêm, tôi không cho rằng mình trả lương cao quá đâu".
"Trước đây hiệu suất việc của các quá thấp, nhân viên thừa thãi, các mới bị mua lại, chúng tôi bây giờ chính là muốn cắt giảm chi phí không cần thiết, tinh giản bộ máy, như mới giúp công ty phát triển nhanh chóng".
Tưởng Vạn Quân phê phán một lượt hệ thống công ty trước kia.
"Với công việc này của , tôi chỉ cần tuyển một nhân viên mới vào là có thể rồi, chịu giảm lương thì ở lại , không thì thôi".
"Tôi không chịu giảm lương, cũng không muốn nghỉ việc".
"Vậy thì không còn cách nào khác".
Tưởng Vạn Quân khẩy, ra hiệu cho HR: "Tước hết các quyền hạn của ta, xem ta ngoan cố đến mức nào".
Cuối cùng ta cũng giận rồi.
Bạn thấy sao?