CHƯƠNG 12
Cho đến khi mở phiên xử, Tống Tĩnh cũng không giải tán nhóm của mình.
Tại phiên xử, thẩm phán đã tìm kiếm trên điện thoại di của ta và phát hiện ta đã lập 112 nhóm WeChat, hầu như nhóm nào cũng đủ thành viên, sau khi thống kê trực tiếp, số lượng thành viên trong các nhóm này đã vượt quá 50.000 người.
Danh sách đen ta chia sẻ đồng bộ trong hơn một trăm nhóm WeChat này, số lượng "nhân viên có vết đen sự nghiệp" trong danh sách đó lên tới hơn chục vạn.
Vào danh sách đen này, cũng có nghĩa là bị hơn 50.000 nhân sự có trong nhóm của Tống Tĩnh tẩy chay, có nghĩa là danh sách này đã khiến hàng chục vạn nhân viên không còn cơ hội việc trong lĩnh vực Internet nữa.
Tuy những người bị đưa vào danh sách không phải toàn bộ đều do Tống Tĩnh ghi tên, ta là người tạo ra những nhóm này và đề xuất sổ đen.
Tòa án nhận định hành vi đó cực kì nghiêm trọng, cầu buộc xóa hết các hội nhóm, tuyên buộc Chi Vân và Tống Tĩnh tiến hành xin lỗi công khai và bồi thường thiệt cho bốn nạn nhân là chúng tôi.
Hành vi thu phí kéo người vào nhóm, ác ý công khai thông tin người lao , vu khống người lao của Tống Tĩnh đã vi phạm nghiêm trọng pháp luật, Viện kiểm sát đã khởi tố vụ án hình sự, vụ án sẽ đưa ra xét xử sau.
Ngay tại phiên tòa, Tống Tĩnh đã bị bắt giữ tạm giam, khả năng cao là sẽ phải đi bóc lịch.
Ngay sau khi phiên tòa kết thúc, Công ty Chi Vân đã nhanh chóng ra thông báo đuổi việc Tống Tĩnh, cáo buộc ta coi thường phép nước, mất mặt công ty, vì hành vi phạm pháp của ta đã ảnh hưởng vô cùng xấu đối với công ty và đồng thời nộp đơn kiện Tống Tĩnh, cầu đòi bồi thường thiệt .
Đáng là tôi còn nhớ rất rõ lúc Chi Vân tuyển Tống Tĩnh vào việc, CEO đã đích thân ra đón, và còn khoe với mọi người về năng lực và thủ đoạn của ả.
Dĩ nhiên Tống Tĩnh cũng không chịu thua, đã luật sư để bào chữa, ta cho rằng hành vi đưa một số nhân viên vào danh sách đen là do công ty chỉ thị.
Nhìn cảnh "chó cắn chó" này trông cũng thật thú vị.
CHƯƠNG 13
Sau khi thắng kiện, tôi lặng lẽ ôn tập, ngày nào cũng chong đèn đến khuya, hai tháng sau, cuối cùng đã đỗ vào biên chế.
Nói đi cũng phải lại, thật ra tôi cũng phải cảm ơn Tưởng Vạn Quân và Tống Tĩnh đã đuổi việc tôi, nếu không phải vì lần thất nghiệp đó thì tôi cũng đã không quyết tâm thi vào biên chế.
Đơn vị mới ai cũng rất nhàn hạ, lãnh đạo cũng hòa nhã, rất hợp với tôi chỉ muốn an phận thủ thường công việc của mình, tuy lương thấp hơn một chút, ít nhất không phải lo mỗi ngày việc quần quật vẫn lo bị cắt giảm nhân sự.
Ba đồng nghiệp của tôi, sau khi nhóm của Tống Tĩnh bị xóa, trong vòng hai tháng cũng đều tìm công việc ưng ý.
Điều này càng chứng minh rằng, trước đây tìm mãi không thấy việc là do danh sách đen ra.
Tôi cứ tưởng sẽ không còn cơ hội gặp lại Chi Vân nữa, ai dè chỉ một tuần sau khi tôi nhận nhiệm sở mới, Tưởng Vạn Quân đã sốt sắng gọi điện cho tôi, hệ thống máy chủ của công ty có vấn đề, bị treo, bảo tôi đến giúp xử lý.
"Nghe bên phát triển , trước đây hình như cũng từng xảy ra trường hợp này rồi, cũng là xử lý, Lâm Hàm, tôi có thể đến công ty một chuyến không?"
Tôi khinh khỉnh đáp:
"Anh không phải mới tuyển một chuyên gia thâm niên rồi ư? Bảo ta giải quyết đi chứ."
"Lâm Hàm, bây giờ không phải lúc linh tinh, tôi biết cần tiền, không sao đâu, chuyển số tài khoản cho tôi đi, tôi báo kế toán chuyển tiền cho ngay."
"Xin lỗi , tôi bây giờ đã là người trong biên chế rồi, không việc riêng nữa."
"Tôi nhận tiền của thì chính là tôi đó, cẩn thận tôi báo cảnh sát đấy."
Thấy tôi từ chối, ta liền mềm mỏng giọng:
"Thôi , tôi xin đấy, đây cũng là công ty đã gắn bó bảy năm, sao lại nỡ để nó sụp đổ thế?"
Phải rằng, là một ̃o già đời trong chốn công sở, trình độ mặt dày của ta quả thật vượt xa sức tưởng tượng của tôi.
Anh ta còn có thể tiện mồm cầu tôi phải có cảm với công ty ư?
"Công ty vô cắt giảm nhân sự của tôi,chẳng lẽ tôi phải thờ nó lên à?"
"Công ty cũng chẳng có lỗi gì với , tiền bồi thường họ đã trả cho đủ rồi, lần này mời đến giúp xử lý vấn đề, cũng chấp nhận trả tôi một vạn một ngày, thế chẳng phải công ty đã đối xử rất tốt với rồi sao?"
Tôi suýt chút nữa bật vì lời bao biện của ta:
"Những thứ đó chẳng phải ngay từ đầu các đã chủ bồi thường cho tôi à, là tôi nhờ luật sư khởi kiện giải quyết tranh chấp lao mới có . Lúc đầu các có thái độ gì, còn miệng tiện ?"
"Vậy rốt cuộc là có muốn quay lại giúp tôi không?"
"Tôi từ nãy đến giờ đã rồi mà, không giúp ."
"Biên chế không cho việc riêng phải không? Thế không nhận tiền thì chẳng phải là không việc riêng rồi sao?"
"Anh dựa vào đâu mà bắt tôi không công cho công ty các ? Ban ngày ban mặt đừng có nằm mơ."
"Một người đàn bà lạnh lùng vô như , đáng đời đến ba mươi tuổi rồi mà vẫn ế!"
Tưởng Vạn Quân tức đỏ cả mặt, bắt đầu tấn công cá nhân tôi, tôi tức quá cũng chẳng giữ phép lịch sự nữa, cũng chẳng khách sáo gì cãi lại ta:
"Anh lấy chồng à? Lấy thì lấy nhiều lần vào!"
Khổ nỗi tức quá, ta cúp điện luôn.
Sau đó, cũng có vài người khác lần lượt gọi điện cho tôi, đều là muốn thuyết phục tôi quay lại xem thử hình.
Trong đó còn có Phó Tổng Trần, ta chuyện rất khéo léo.
Đầu tiên là lời xin lỗi về việc trước đây cắt giảm nhân sự của tôi, rồi chỉ trích Tưởng Vạn Quân một hồi, lại các đồng nghiệp khác vẫn thường nhắc đến tôi, họ rất nhớ tôi, cuối cùng rất chân thành hỏi tôi rằng liệu tôi có thể dành chút thời gian quay lại công ty xem lại hình máy chủ và tiện thể thăm hỏi các đồng nghiệp không.
Anh ta năng nhẹ nhàng, thái độ thì chân thành, tôi lại thầm nhạt: Người bao che dung túng cho Tưởng Vạn Quân, một kẻ không chuyên đi chỉ đạo cho người chuyên nghiệp như thế, chẳng phải chính là ta ư?
Vì thế, sau khi ta xong, tôi vẫn kiên quyết với ta rằng: "Xin lỗi, tôi mới nhận nhiệm sở mới, không có thời gian ạ."
Anh ta vẫn tiếp tục thuyết phục, bảo tôi nghĩ thoáng ra một chút, đừng chấp nhất chuyện cũ, nghe thế, tôi đáp:
"Nhưng tôi vốn là người thích chấp nhất và hay trả đũa, biết sao ? Hay là cắn tôi xem."
"Cô trẻ đừng nên ̀m náo, mọi chuyện đều nên có chừng mực..."
"Ông già chết tiệt này, tôi đây đã nghỉ việc rồi, ông còn muốn tiếp tục chỉ trích tôi nữa à, đừng hòng!"
Nói xong, tôi không chút do dự cúp luôn điện thoại của ông ta.
Một số tham số cài đặt hệ thống của công ty khá đặc biệt, chỉ cần sai một chút sẽ ra vấn đề, khi bàn giao thì cần phải lưu ý đặc biệt.
Trước đây, tôi cũng từng trao đổi với Dương Cẩn về vấn đề này, không may là khả năng hiểu của ta chưa đạt đến trình độ đó, sau đó ta cũng bị đuổi việc, nhân viên mới lên thay cũng chẳng khác gì chưa bàn giao, rõ ràng là vấn đề của công ty, chứ không đổ lỗi cho nhân viên hiện tại.
Bạn thấy sao?