Lúc bước tới trước mặt bà, ta còn chưa kịp gì thì bà đã tát ta trước một cái, ta lập tức cảm thấy trên mặt nóng rát và đau đớn.
Bà ta ta với vẻ tức giận, hỏi: "Không phải ngươi muốn tới Hồng Mông Sơn với quốc sư hay sao? Còn trở về gì nữa? Tuổi không lớn mà lá gan không nhỏ nhỉ? Ai cho ngươi tự tiện quyết định? Ngươi có còn tôn trọng cái nhà này nữa không?"
Bà hỏi dồn dập.
Ta chọn lời có thể để trả lời bà ta: "Quay về để lời từ biệt với người, ta phải đi rồi."
Bà ta cứng đờ trong chốc lát, sau đó lửa giận lại mãnh liệt hơn: "Còn dám cãi nữa ư! Muốn đi thì đi đi, từ biệt cái gì, ai thèm để ý ngươi chứ?"
Nói rồi bà đi vào phủ bỏ mặc ta, vừa đi vừa : "Lá gan càng lúc càng lớn, không ngờ còn thuyết phục Quốc sư đóng kịch với ngươi, nếu ngươi giỏi như thế thì hôm nay đừng bước vào cánh cửa này."
Bà bước vài bước lên bậc thang, lúc quay lưng lại thì thấy ta vẫn đứng yên không nhúc nhích, mày cau chặt lại.
Dường như ta thấy tay bà đang run lên rất khẽ .
Ta cũng không ngờ chúng ta là mẹ con nhiều năm như , thế mà khoảnh khắc gặp mặt lần cuối lại như thế này.
Nhiều năm sau nhớ lại, ta vẫn còn nhớ rõ khi đó bà đứng trên bậc thang hơi ngửa đầu, nhíu mày ta.
Bà : "Ngươi hành xử không phép tắc, chống đối trưởng bối, ta ngươi đứng ở đây. Chờ khi nào ngươi suy nghĩ cẩn thận rồi thì mới vào nhà."
Nói rồi bà đi vào trong cửa, còn không quên dặn người gác cổng đứng canh chừng ta bị .
Nhìn bà đi vào cửa, ta biết sợi dây thân ràng buộc ta với trần thế này cuối cùng cũng mất rồi.
Ta không để ý tới ánh mắt đánh giá của người gác cổng mà thong dong quỳ xuống, dập đầu mấy cái trước cổng lớn của Tô phủ, sau đó đứng dậy rời đi.
Ta thấy người gác cổng đứng sau lưng kêu ta:
"Nhị tiểu thư, phu nhân bảo ngài ở cửa chịu mà, ngài tính đi đâu thế?"
Ta không để ý, lập tức sải bước rời đi nhanh hơn.
13.
Trước khi lên núi, ta cứ tưởng người ở Hồng Mông Sơn đều cổ hủ không thú vị.
Nhưng sau khi vào đây rồi ta mới phát hiện tính cách người trong núi lại khác biệt hoàn toàn, rất nhiều người thích vui giỡn, mối quan hệ giữa các đồng môn với nhau cũng rất thân thiện.
Dù tính cách hoạt bát hay là điềm đạm, thì giữa các đồng môn đều có quan hệ không tồi với nhau.
Bạn thấy sao?