Sau Khi Ánh Trăng [...] – Chương 9

Cảm thấy ta ngày càng kỳ lạ.

Rốt cuộc ta đang toan tính điều gì?

33

Sau một tuần nằm viện, mặt tôi đã lành.

Eo cũng đã khỏi.

Một tuần không đến trường, vừa quay lại đã nghe một tin trời.

Nghe Phong Dục sắp có vị hôn thê rồi.

Tôi sững sờ.

Thật lòng mà , ta bá đạo đến mức bị người ta xa lánh, miệng lưỡi độc địa đến mức không ai sánh bằng.

Nhưng cái vỏ bọc của ta thì đúng là đẹp trai thật.

Khi tôi nghĩ đến tiểu mỹ nhân trong bữa tiệc tối hôm đó.

Tôi cảm thấy hơi kỳ lạ.

Ủa, sao tôi có cảm giác trên đầu mình vẫn còn hơi xanh nhỉ?

Không quan tâm lắm, trước tiên đi châm dầu vào lửa đã.

Thế là tôi lẻn vào hậu cung của ta, muốn xem bọn họ sẽ xé nát chính cung như thế nào.

Tôi muốn thấy ngọn lửa bùng lên tại hậu viện của ta, cháy thật to, cháy thật to.

Kết quả là mọi người trong nhóm WeChat đều nhất trí chúc mừng.

Kinh khủng thật!

Tại sao lúc tôi cầu hôn, các tiểu đệ của tôi lại đ.ấ.m n.g.ự.c muốn g.i.ế.c Giang Trì?

sao Phong Dục lại ngủ với nhiều phụ nữ như ?

Không hổ danh chủ nhân của Ưng Hồng Viện, đào tạo thật xuất sắc, thật quá ngoạn mục.

"Thở dài cái gì thế?"

Có người hỏi bên tai, tôi cảm thán: "Anh chàng này có cả một hồ cá ngon."

Ghen tị quá đi!

"Muốn!" Tôi thèm nhỏ dãi.

Bỗng một cuốn sách đập vào trán, tôi tức giận bật dậy.

"Phong Dục, ra đây chịu c.h.ế.t đi!"

Tôi và Phong Dục đại chiến ba trăm hiệp.

Suýt nữa thì tan cả vách ngăn nhà vệ sinh.

Chúng tôi từ nhỏ đã cùng nhau tập võ karate.

Chính là vì hồi bé ta suýt nữa dùng một cước mà tiễn tôi lên bàn thờ.

Sau khi ngộ ra, tôi quyết tâm phấn đấu, dốc hết sức để hạ gục ta.

Nhưng sức mạnh của con trai và con quả thực có sự chênh lệch.

Tôi lại một lần nữa thua Phong Dục một chiêu hiểm, bị ta dồn vào chân tường trong nhà vệ sinh.

Và kết quả là tôi đang ngồi trên nắp bồn cầu với một tư thế vô cùng kỳ quặc.

Phong Dục xuống tôi từ trên cao.

"Phó Ninh Uyển."

Tôi thở dốc, đưa tay đẩy ta ra: "Tránh ra."

Tên này đứng chắn trước mặt tôi, ta đứng còn tôi thì ngồi.

Chiều cao này, tư thế này, thật quái quỷ.

Vấn đề của tôi là đầu óc toàn rác rưởi.

Phong Dục : "Tôi sắp đính hôn."

Tôi "A" một tiếng, ngẩng mặt lên chớp mắt.

"Cô nào mắt mù mà trúng ?"

Phong Dục: "!!"

Sắc mặt ta lạnh tanh, một tay ấn đầu tôi xuống.

Xem ra ta muốn vặn đầu tôi ra bóng đá.

Đúng lúc này.

Cánh cửa buồng vệ sinh bật mở cái "ầm".

Một đám đàn em bên ngoài xông vào.

Đồng tử của tất cả đều như muốn rớt ra ngoài.

35

Chiều hôm đó.

Câu chuyện đầy màu sắc về tôi và Phong Dục trong nhà vệ sinh nam đã biến tấu thành nhiều phiên bản khác nhau lan truyền khắp trường học.

Phong Dục lại nhắn tin cho tôi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...