"Đừng xen vào chuyện của Giang Trì và Phó Giang Tuyết nữa."
Ơ?
Anh ta cũng nhận ra hai người kia có vấn đề à?
Hê hê.
Đúng là hùng trọng hùng.
"Phong Dục."
Đối phương ném cho tôi một ánh mắt lạnh như băng.
Có gì thì mau.
Tôi : "Muốn xem vị hôn thê của đại chiến với dàn hậu cung ở Ưng Hồng Viện."
Phong Dục: "!"
Tôi tiếp: "Cùng xé mặt nhau!"
Phong Dục: "!!"
Tôi càng nghịch ngợm hơn: "Ultraman đại chiến Transformers!"
Phong Dục: "Muốn c.h.ế.t kiểu gì?"
Tôi: "Chết sướng!"
Phong Dục: "!!!"
36
Tôi tò mò muốn c.h.ế.t về vị hôn thê của Phong Dục.
Cũng tự lờ đi cái tên trên đỉnh đầu ta.
Thôi, lỗi hệ thống lớn rồi!
Chẳng có tác dụng gì.
Chẳng lẽ Phong Dục thực sự thích tôi?
Nực !
Nhưng Phong Dục giấu vị hôn thê của mình quá kỹ.
Tôi hoàn toàn không điều tra ra .
Lạ thật đấy.
Xem ra nàng này là bảo bối trong lòng bàn tay, cục cưng của ta rồi.
Kết quả là sự tò mò này chỉ kéo dài ba ngày.
Vị hôn thê của Phong Dục c.h.ế.t rồi!
Trời đất!
Tôi chặn đường Phong Dục.
"Anh khắc vợ à!"
Phong Dục mặt mày âm trầm, vừa ra tay đã suýt nữa giật mất mớ tóc quý giá của tôi.
37
Sau khi vị hôn thê của Phong Dục chết.
Tôi phát hiện gần đây hành tung của ta rất bí ẩn.
Cứ là lạ.
Tôi cho đám đàn em vây bắt ta, lại bị đám chim yến trong Ưng Hồng Viện của ta cản lại.
Đám đàn em khóc lóc: "Đại tỷ, mấy ấy hung dữ quá."
Ồ? Tôi đám đàn em bị nhổ tóc,cào mặt.
Chà, đúng là hung dữ thật.
Đây là một bầy cá piranha!
Không liên lạc với Phong Dục cũng không có gì lạ, dù sao người ta cũng vừa mới mất vị hôn thê.
Có khi lại đang tự kỷ ở đâu đó.
Nhưng còn Phó Giang Tuyết và Giang Trì thì sao?
Hai người này cũng biến mất một cách kỳ lạ rồi à?
38
Bố tôi và mẹ kế đã báo cảnh sát. Thậm chí còn đổ tội cho tôi g.i.ế.c người phi tang, hủy hoại thi thể. Tôi bị ông bà tát tai tới tấp đến mức mắt nổ đom đóm. Vào thời khắc quan trọng, ông bà thật oai phong. Cả thành phố đều đang truy lùng tung tích của họ. Tôi thật sự không thể hiểu nổi.
Phó Giang Tuyết tự cho mình là người viết nên câu chuyện này. Vậy là ta có thể thấu mọi thứ. Cô ta chắc sẽ an toàn. Thế còn Giang Trì?
Tôi không tin hết những gì Phó Giang Tuyết . Vẫn còn nghi ngờ. Cho đến khi có một tin nhắn lạ gửi đến.
"Ra cửa sông ở ngoại ô."
39
Tôi đến đó. Càng đến gần dòng sông, tôi càng thấy trong lòng dấy lên một nỗi bất an khó hiểu.
Chỉ là thấy rất khó chịu. Nhưng có một sức mạnh nào đó cứ lôi tôi về phía trước.
Một giọng vang lên trong đầu tôi.
"Chào mừng đến địa ngục của ta!"
Tôi rùng mình. Vô số hình ảnh ào ạt hiện lên trong đầu tôi.
Cửa sông, xác chết, trương phình!
Chết tiệt, đó là tôi ư?
Ai đó đang gọi tôi.
"Chạy mau!"
Là Phó Giang Tuyết. Cô ta đầu tóc bù xù, hốt hoảng.
"Chạy mau đi cưng."
Cô ta kéo tôi chạy.
"Chuyện gì ?"
Gió sông thổi khiến tôi lạnh buốt.
Phó Giang Tuyết : "Tên đại phản diện đã hắc hóa sớm."
Bạn thấy sao?