Rung Động Là Độc – Chương 5

Hứa Điền vuốt cằm, suy nghĩ rồi : "Không ổn, rất không ổn."

Thẩm Từ vừa ăn bắp rang vừa gật đầu: "Tôi cũng thấy , chắc chắn có vấn đề."

Tôi hai người họ với ánh mắt đầy nghi hoặc.

Hứa Điền giơ một ngón tay lên: "Thứ nhất, thái độ của ấy thay đổi đột ngột, chắc chắn giữa chừng đã xảy ra chuyện gì."

Thẩm Từ: "Đúng !"

Hứa Điền tiếp lời: "Thứ hai, tin đồn hai người bất hòa đã kéo dài như ấy vẫn nhận đóng phim này, rõ ràng là có cơ không trong sáng!"

Thẩm Từ: "Không trong sáng!!"

Hứa Điền hít một hơi thật sâu: "Cuối cùng, ấy còn sẵn sàng bỏ tiền ra vì ! Một người đàn ông không bao giờ chi tiền cho phụ nữ một cách tùy tiện. Tôi hiểu đàn ông nhất mà."

Thẩm Từ: "Đúng... hả?"

Cuối cùng, Hứa Điền chống cằm, kết luận: "Anh ấy chắc chắn có ý đồ với cậu, tám phần là muốn tán tỉnh ."

Thẩm Từ: "Tán tỉnh cậu!"

Hứa Điền dứt khoát bảo tôi mở khóa điện thoại: "Cô nhắn tin hẹn ấy luôn đi. Tới lúc gặp, để ấy thấy tôi và cùng nhau, xem ấy phản ứng thế nào."

Thẩm Từ cũng không ngừng thì thầm bên tai tôi: "Tôi thấy đấy! Đàn ông toàn là mấy kẻ ngoài mặt cứng đầu, trong lòng thì thích phát điên, lại chẳng chịu thừa nhận."

"Cuối cùng lại thành màn đuổi theo vợ đầy kịch tính."

Sau khi nhắn tin hẹn Chu Dương buổi tối gặp mặt sau giờ quay,

tôi Thẩm Từ đang tỏ vẻ tự tin mà trêu: "Cậu kinh nghiệm đầy mình thế, chẳng lẽ Phí Ảnh nhà cậu cũng như sao!"

Thẩm Từ nghẹn lời: "Đừng chuyển chủ đề!"

….

Nghĩ đến buổi tối phải thăm dò Chu Dương, cả buổi chiều xem ta quay phim mà tôi không thể yên ổn.

Điều đó khiến Chu Dương cứ tôi mãi.

Nhân lúc rảnh rỗi, ta bước tới chỗ tôi. Khoanh tay, nghi ngờ hỏi: "Cậu... không định nhân lúc tôi quay phim để trộm năng lượng rừng kiến của tôi nữa đấy chứ?"

Tôi á khẩu, không hiểu nổi tư duy của ta. Trước đây tôi trộm mấy kg năng lượng của ta, không ngờ đến giờ ta vẫn nhớ.

Tôi vừa định phản bác vài câu thì đạo diễn gọi Chu Dương đi.

Trước khi đi, ta còn không quên quay đầu lại tôi vài lần.

Đợi ta đi xa, đạo diễn thần bí bước tới, vỗ vai tôi: "Hai đứa cãi nhau à?"

Tôi: "?"

Ý gì đây?

Tôi nhất thời chưa kịp phản ứng, còn đang ngơ ngác đứng yên tại chỗ.

Đạo diễn tưởng mình đoán đúng, đầy ẩn ý: "Nói suông thì gì, nhiều hơn đi. Miệng lưỡi chẳng ích gì cả."

"Về nhà cậu ta quỳ trên mì gói, không rơi vụn. Hoặc quỳ trên điều khiển, không đổi kênh. Chơi oẳn tù tì với gương, thắng mới tha." Đạo diễn với vẻ đầy phẫn nộ, khiến tôi nghi ngờ ông ấy đang chính bản thân mình.

Trong giới ai mà không biết đạo diễn bị vợ quản nghiêm, lần nào đi uống rượu về cũng bị . Chắc là bị nhiều nên đúc rút kinh nghiệm.

Nghĩ đến tối nay phải gặp Chu Dương, tôi qua loa đáp vài câu. Cuối cùng, đạo diễn chuyển giọng, nghiêm túc : "Từ Thư à, có chuyện gì nhất định phải với tôi. Phim này còn chưa phát sóng đâu."

Câu cuối đầy vẻ oán trách, tôi lập tức hiểu ra. Trang trọng cam đoan với đạo diễn: "Yên tâm đi đạo diễn, những chuyện không nên tôi sẽ không ."

Lúc này ông ấy mới hài lòng rời đi.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, nghĩ đến cuộc gặp tối nay, lòng tôi lại bắt đầu căng thẳng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...