11
Lúc tôi bị Ôn Lễ Hành mang đi, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để ăn mắng.
Nhưng thật bất ngờ, lại không gì, chỉ bảo tôi ăn no rồi cùng trở lại việc.
"Tuy rằng chúng ta hiện tại bị kẹt ở chỗ này tránh mưa, điều kiện có kém hơn nữa chúng ta cũng phải cố gắng tạo ra một môi trường việc. Hiểu không, trợ lý Ninh?"
Tôi phòng tổng thống xa hoa xung quanh, lại Ôn Lễ Hành vẻ mặt nghiêm túc, chần chờ gật đầu: "Ồ."
"Vụ án này tôi có thêm mấy cầu, em sửa lại hợp đồng một chút."
"Được."
Tôi cầu mới của Ôn Lễ Hành, hơi chần chừ: "Ông chủ, chúng ta tăng giá cao như , khách hàng có tức giận không?"
"Hợp tác là hai bên tự nguyện, nếu họ không vui thì có thể tìm người khác. Nhưng vụ kiện này quá mức khó khăn, ngoài tôi ra thì không ai có thể giúp họ ."
"Thật sự còn rất tự tin."
"Trợ lý Ninh, em phải nhớ kỹ, khi thực lực em đủ mạnh, thế giới sẽ nhân nhượng em."
"......Ồ."
"Khi em yếu đuối, sự im lặng của em là ngu ngốc, sự thờ ơ của em là hèn nhát, sự thân thiện và dễ gần của em chỉ như là những kẻ chân chó."
"Ông chủ, tôi biết rồi!"
"Chậc. Tính khí thất thường của em chính là EQ thấp."
「……」
12
Phòng Tổng thống có dịch vụ suối nước nóng miễn phí.
Ôn Lễ Hành không thể lãng phí, bảo tôi nhất định phải đi ngâm mình trong suối nước nóng.
Tôi vừa mới đi vào, liền đụng phải Cố Tích.
Nhưng tư thế kia của ta, không giống như là đến ngâm mình, giống như là thấy tôi đến, mới cố ý theo tới.
"Tiểu Phong, có tiện tâm sự không?"
Cố Tích lại lộ ra vẻ mặt giống như lúc trước muốn tính kế tôi, tôi cảnh giác ta:
"Cô muốn chuyện gì?"
"Cậu có phải đang giận tớ hay không? Bởi vì ta năm năm trước tớ không cẩn thận ngã sấp xuống, A Hứa quá mức lo lắng, hiểu lầm cậu."
"Cô suy nghĩ nhiều rồi, chuyện của năm năm trước, tôi đã sớm quên."
"Vậy sao?"
Cố Tích thản nhiên : "Vậy cậu còn thích Lục Hứa không?"
Còn thích Lục Hứa không?
Thật ra sau đó tôi đã tự hỏi mình câu hỏi này vô số lần.
Trước khi Lục Hứa xuất hiện lần nữa, tôi không biết.
Nhưng sau khi gặp lại Lục Hứa, hình như tôi đã có một chút kết quả.
"Xem ra là vẫn còn thích. Cho nên lần này là cậu cố ý tới nơi này để cờ gặp cậu ấy sao? Cậu muốn cùng tớ tranh đoạt? Nói như thế nào thì chúng ta cũng là chị em tốt, cậu đoạt trai của thân thì có vẻ không tốt đi?"
Thời gian tôi xuất thần, Cố Tích liền tự mình bổ não.
"Cậu không thể cướp cậu ấy khỏi tay tớ đâu. Chưa kể tớ và Lục Hứa đã ở bên nhau ngần ấy năm, chúng tớ sắp đính hôn. Vốn dĩ cậu chỉ là con của một bảo mẫu, mẹ cậu ấy không thích cậu, nếu không thì mẹ cậu đã không bị đuổi đi."
"Mẹ tôi bị đuổi đi?" - Tôi khiếp sợ ngắt lời: "Sao biết?"Cô ta lại , cũng không trả lời.
Chỉ là tầm mắt quét qua bốn phía, bỗng nhiên ta đi tới bên bờ nước, bộ giẫm lên không.
Trước khi ngã xuống, ấy kéo tay tôi, cho người ta từ xa giống như là bị tôi đẩy.
Khi nghe tiếng nước ào ào, tôi không lên lời.
Xem ra lại dùng lại chiêu cũ.
Đoán chừng Lục Hứa đang ở gần đây!
Quả nhiên, tiếng kêu cứu của Cố Tích đã khiến Lục Hứa ý tới.
Lục Hứa khiếp sợ tôi đứng bên cạnh, lại Cố Tích trong nước.
Mắt thấy đối phương sắp bị "dìm chết", hắn nhảy xuống đem người kéo lên.
Bởi vì đều chuẩn bị ngâm suối nước nóng, cả hai người đều mặc rất ít, lại đều ngấm nước.
Lúc hai người đi lên, ôm nhau có chút thân mật mà mập mờ.
Mà Lục Hứa dường như không ý thức , hoặc là cũng không ngại thân mật với Cố Tích.
Hắn nổi giận đùng đùng trừng mắt tôi: "Ninh Dĩ Phong! Tôi vẫn cho rằng cậu trước kia là không cẩn thận, xem ra cậu thật là ác độc! Cậu vì sao lại đối với Tiểu Tích như ? Cậu tức giận cũng nên có mức độ thôi chứ!"
"A Hứa, không phải, không phải, không phải Tiểu Phong đẩy tớ, là tớ không cẩn thận bị ngã."
"Cậu không cần phải che giấu cho cậu ấy, cậu không thấy cậu ấy vừa rồi thờ ơ đứng ở bên cạnh, căn bản cũng không quan tâm đến cậu sao?
"Chậc."
Tôi mất kiên nhẫn ngắt lời và đi đến chỗ họ.
"Đúng, không sai, là tôi đẩy."
Ôn Lễ Hành thời điểm âm mưu chống lại ai đó, phải nhanh chóng và tàn nhẫn, không thể cho đối phương có cơ hội phản ứng.
Vậy nên.
"Lục Hứa."
Tôi nhấc chân hướng Lục Hứa đạp một cái, trên người hắn đều là nước, ma sát trên mặt đất rất trơn, thoáng cái đã bị tôi đạp vào trong nước.
Cố Tích khiếp sợ trợn to mắt, còn chưa kịp phản ứng, tôi lại đạp thêm ta xuống.
"Nhìn rõ chưa, lần này mới là tôi đẩy."
Động tĩnh lớn như , cuối cùng cũng khiến người chung quanh ý.
Bất quá mọi người cũng không phải lo lắng vấn đề ai bị ngã, mà là - -
"Người đàn ông này sao lại chạy đến chỗ suối nước nóng của nữ?"
"Hình như là đôi nhân nhỏ, thật không có tố chất, ngang nhiên ở chỗ này cái gì không biết. Định play ngoài trời à?"
Lục Hứa đứng ở trong nước, nước còn chưa tới thắt lưng.
Vẻ mặt hắn xấu hổ, đời này hắn còn chưa từng mất mặt như .
Hắn chỉ có thể đen mặt tôi: "Ninh Dĩ Phong!"
"Đây không phải là sắp bị c.h.ế.t đuối sao, kêu cha gọi mẹ cái gì?"
Quả nhiên, thời điểm thích hợp con người vẫn nên phát điên thì hơn.
Bây giờ tôi mới cảm nhận niềm vui của Ôn Lễ Hành.
Mỗi ngày đều chửi mắng, thật sự phải vui vẻ đến mức nào chứ.
Bạn thấy sao?