Quyền Lực Của Người [...] – Chương 8

8

 

Cuối cùng, Tôn Linh tìm đến tôi, bà ta hỏi tại sao tôi phải như .  

 

Tôi hỏi lại:  

 

"Tại sao bà lại thế với học sinh của mình?"  

 

Bà ta điên cuồng biện minh:  

 

"Tôi đã gì các ? Là chính các yếu đuối về tâm lý! Tôi chỉ đang rèn luyện các thôi, mà hết người này đến người khác lại đi t/ự t/ử?"  

 

Tôi nhạt:  

"Rèn luyện ư? Vậy thì tôi cũng chỉ đang thử rèn luyện giáo thôi. Để xem mạnh mẽ đến mức nào?"  

 

Lần đầu tiên, vẻ sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt bà ta.  

 

Bà ta thì thào:  

 

"Cô cố ý đúng không? Tại sao phải thế?"  

 

"Tại sao bà lại dám thế? Bà nghĩ bà cao quý hơn ai để có thể coi người khác như rác rưởi? Bà là cái thá gì chứ?"  

 

Nhìn vào mắt bà ta, tôi tiếp tục:

  

"Bà còn nhớ Phương Mẫn không?"  

 

"Phương Mẫn? Cô ấy thì liên quan gì đến ? Cô ta tự chọn cái chết, tại sao ai cũng đổ lỗi cho tôi? Ngay cả bố mẹ ta cũng chẳng quan tâm, họ nhận 20 vạn rồi im lặng mà!"  

 

"Đến một ngôi trường như thế này, ta đáng lẽ phải thay đổi số phận. Nhưng ta quá yếu đuối."  

 

Bà ta lẩm bẩm, như với tôi, cũng như tự nhủ bản thân.  

 

Tôi bật cay đắng, nước mắt lại lăn dài:  

 

"Chỉ vì ấy nghèo, vì trường ấy không tốt, vì bố mẹ ấy không quan tâm, bà nghĩ bà có quyền chà đạp ấy sao?"  

 

Tôi nắm chặt cằm bà ta, thẳng vào mắt:  

 

"Vậy thì tôi muốn xem, khi bà mất đi lớp vỏ nghiên cứu sinh hướng dẫn, bà sẽ như thế nào. Bà yếu đuối đáng bị ức hiếp, đúng không? Thế thì giờ đến lượt bà đấy."  

 

Tôn Linh rời đi trong trạng thái bàng hoàng, bị mọi người chỉ trỏ trên đường.  

 

Bài viết của tôi khiến hầu hết học sinh từng học dưới bà ta đứng lên tố cáo.  

 

Mỗi người đều kể câu chuyện của mình.  

 

Điều khiến tôi ngạc nhiên nhất là Trịnh Nam, người từng chọn học sinh giúp bà ta, đã xin thôi học.  

 

Anh ta không gặp tôi, chỉ nhắn một câu:  

 

"Xin lỗi."  

 

Trên trang cá nhân, ta viết:  

 

"Vì muốn học lên, tôi đã bán rẻ chính mình. Giờ đây, tôi muốn chuộc lại bản thân."  

 

Kèm theo đó là hình ảnh đơn xin thôi học.  

 

K tiếp tục phanh phui hàng loạt thông tin, bao gồm cả việc Tôn Linh giả mạo học thuật.  

 

Trường đại học lập tức sa thải bà ta, bằng cấp của bà ta cũng bị thu hồi.  

 

Ban lãnh đạo trường cũng bị thay m.á.u hoàn toàn.  

 

---

 

K thì bị bắt vì nhiều lần xâm phạm dữ liệu.  

 

Trước khi đi, ta gửi cho tôi một đoạn video cánh hoa hồng nở rộ, kèm dòng chữ:  

 

"Tiểu hồng của , hãy nở rộ hết mình!"  

 

Nhìn có vẻ si , tôi chẳng chút .  

 

Tôi nhớ lại những lần ta xâm phạm đời tư của mình:  

 

Quần áo cũ, khăn lụa, đồ cá nhân bị tôi vứt đi, ta đều nhặt lại và gửi ảnh cho tôi.  

 

K sống trong thế giới của riêng mình, chưa bao giờ biết tôn trọng người khác.  

 

Mà tôi ghét nhất những kẻ như thế.  

 

Triệu Tường sau khi biết mối quan hệ giữa tôi và Phương Mẫn, đã dùng cốc đập vào đầu mình đến chảy máu:  

 

"Em vừa lòng chưa? Đã trả thù chưa?"  

 

Nhìn thấy m.á.u chảy qua mắt ta, tôi chỉ cảm thấy thờ ơ.  

 

Triệu Tường nắm lấy tay tôi, nghẹn ngào hỏi:  

 

"Tại sao phải đối xử với như ? Vi Vi, thật lòng rất thích em. Đây là lần đầu thích một người như thế."  

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...