“Tiểu quỷ dẫn đường bốn phương tám hướng có ba mươi hai cửa tử, người sống không thể ra ngoài, thần phật không thể vào.”
Tôi lại, thấy một đống lửa đang cháy trong hang, một bà cụ dáng khom lưng đang ngồi cạnh.
Lúc này bà cụ bổ sung thêm: "Trải qua các thời đại, vô số linh hồn vô tội không tìm người thay thế, không thể tiến vào luân hồi. Nếu tự mình đột nhập vào bức tường quỷ này, ngươi sẽ không bao giờ sống sót thoát ra ngoài."
Tôi sợ đến nỗi chân mềm nhũn liền ngã xuống đất.
Không ngờ ngay lúc ngã xuống đất, tôi đã ở ngay cạnh bà cụ.
Bà ăn mặc rách rưới thô kệch, mặt nhăn nheo, răng rụng hết, môi trũng.
Trước mặt có một chiếc nồi sắt nhỏ đặt trên đống lửa.
Kỳ lạ thay, trong nồi lại có một đống sỏi đang sôi.
Bà cụ dùng đôi đũa từ cành cây, khuấy một lúc, lấy một hòn đá, thổi hơi nóng rồi đưa thẳng vào miệng ăn.
Điều kỳ lạ hơn nữa là khi bà ăn những viên đá này, chúng lại mềm như đậu phụ.
Tôi biết mình đang gặp một vị thần già nên nhanh chóng quỳ xuống, khấu đầu và cầu xin bà hãy cứu tôi.
Không ngờ bà ấy lại mỉm , lấy ra một viên sỏi khác trong nồi, đưa vào miệng tôi: “Đây! Ăn đi!”
Da đầu tôi lập tức tê dại, đây có thể là bữa ăn thay thế khác phải không?
06.
Tôi sợ hãi đến mức liên tục quỳ lạy và cầu xin bà thả tôi đi.
Không ngờ, tôi chợt nghe thấy giọng của Tiểu Mạn. "Chị hai, chị sao ? Chị hai, mau đứng dậy đi."
Tôi sửng sốt, phát hiện mình đang quỳ ở trước cửa ký túc xá, bà cụ trước mặt lại biến thành Tiểu Mạn.
Tôi không quan tâm nữa nên điên cuồng quỳ lạy Tiểu Mạn cầu xin ấy tha cho tôi.
Tiểu Mạn tìm một chai nước đổ lên mặt tôi, tôi mới từ từ bình tĩnh lại.
Tiểu Mạn mắng tôi chạy ra ngoài tìm cái chết dù biết bên ngoài có ma.
Tôi cũng không muốn thêm gì nữa chỉ nhờ Tiểu Mạn đưa cho tôi những xiên thịt đó.
Tôi đã ăn bữa ăn thế thân của ấy rồi, muốn chém muốn g.i. ế.t tùy ấy tôi sẽ không phản kháng.
Không ngờ, Tiểu Man đột nhiên lấy điện thoại di ra cho tôi xem một bức ảnh, trong đó chụp chị cả hóa trang thành Tiểu Mạn đang việc bán thời gian trong một quán bar.
Trong nháy mắt tôi sợ ngây người.
Tiểu Mạn , chị cả phát hiện bệnh nặng cần gấp một khoản tiền lớn.
Nhưng ấy không muốn mọi người biết mình tiếp rượu trong quán bar.
Thế nên ấy lấy tên tuổi Tiểu Mạn để đi.
Quán bar Tiểu Mạn là một quán cao cấp, sinh viên có giá cao gấp đôi nên bảo ông chủ đã lấy thẻ sinh viên của Tiểu Mạn.
Ai ngờ lần đầu tiên vào phòng bao tiếp rượu đã gặp ngay người quen cùng quê.
Chị cả liền quay người chạy ra ngoài.
Ai ngờ vừa ra khỏi cổng thì gặp tài nạn xe.
Bởi vì các giấy tờ đều là tên Tiểu Mạn nên thông tin mới thông báo là Tiểu Mạn gặp nạn.
Tiểu Mạn có hỏi ý kiến của một chủ blog chuyên bói toán mới biết rằng, sử dụng những đồ vật khi còn sống người đó kiêng kỵ sẽ khiến người đó không thể thế thân.
Vừa ấy vừa đưa lịch sử trò chuyện cho tôi xem.
Trong nháy mắt, tất cả mọi bí ẩn đều đã giải đáp
08.
“Đinh” một tiếng, Tiểu Mạn lấy ra một xiên thịt nóng hổi đưa cho tôi.
Vừa định mở miệng cắn một miếng, thì quản lý ký túc xá vừa mở cửa vừa mắng vang lên.
“ Ai, đêm muộn rồi còn sử dụng lò vi sóng của tôi”
Cô lò vi sóng rồi chúng tôi, đột nhiên hét lên
“ Ma” rồi lập tức đóng sầm cửa lại
Tôi trong nháy mắt bị doạ
Quay đầu lại thì không thấy Tiểu Mạn đâu.
Đây là huống gì, không lẻ Tiểu Mạn lại gạt tôi.
Tôi chạy lại gõ cửa phòng quản lý ký túc, sống ch.ế.t ấy không không mở cửa.
Vừa vào cửa sổ, mà thấy ấy đang quỳ dưới tượng Phật dập đầu bái lạy.
Tôi đang định đập cửa sổ để trèo vào thì bỗng nhiên cùng phòng gọi đến.
“ Tiểu Mạn và chị cả đang cãi nhau ở phòng”
Tiểu Mạn mà đã trở về phòng.
Bạn thấy sao?