Quy Tắc Sinh Tồn [...] – Chương 10

Ngay cả khi ta có cố gắng rất nhiều, đạt thành tích lớn, như trở thành nữ tư phú nổi tiếng nhất cả vương triều Đại Chu, những thương nhân khác vẫn vô cớ ngừng hợp tác với ta rồi ại chọn hợp tác với những người không có năng lực lại có hơn ta hai lạng thịt.

Từ bé, mẫu thân đã dạy ta rằng mọi người sinh ra đều bình đẳng, tự do sống cuộc sống của mình, bà ấy khuyến khích ta hãy bất cứ việc gì mình muốn. Nhưng sau khi bà ấy ra đi, ta như mới thấy những nanh vuốt khổng lồ mà thế gian này đang vươn ra.

Trong một khoảng thời gian dài, ta chìm trong nỗi đau đớn và sự rối bời. Ta liên tục xem lại những dòng chữ mẫu thân để lại, hy vọng tìm câu trả lời.

Ta vẫn nhớ rõ vẻ phấn khích của mẫu thân khi viết những dòng này.

Bà ấy huýt sáo đắc ý : "Khi mẫu thân vừa đến đây thì đang thịnh hành loại truyện kinh dị về những quy tắc kỳ quái. Vậy mẫu thân cũng phải theo thời, viết ra một bộ quy tắc kỳ quái trong truyện ngược"

Lúc đó, ta rất nghi ngờ hỏi lại bà ấy.

Quy tắc kỳ quái của truyện ngược là gì?

Mẫu thân gãi gãi đầu, dường như đang suy nghĩ xem nên như thế nào để giải thích cho ta hiểu .

"Truyện kinh dị cũng tương tự như những câu chuyện rùng rợn mẫu thân vẫn hay kể cho con nghe. Còn quy tắc kỳ quái, nghĩa là những câu chuyện dựa theo những "quy tắc" hành nhất định. Tức là nếu con hành theo những quy tắc đó, con có thể sẽ tránh những chuyện kinh khủng có thể xảy ra, giúp mọi chuyện của con tốt lên."

Sau đó, mỗi lần gặp chuyện không vừa ý, ta lại cuống cuồng tìm kiếm, xem có quy tắc nào có thể giúp ta thoát khỏi cảnh này không?

Dường như là có.

"Nữ tử phải trinh tiết, thục đức."

"Nữ tử phải tam tòng tứ đức."

"Nữ tử phải vâng lời nam nhân vô điều kiện."

"Nữ tử phải dùng tất cả mọi thứ để vừa lòng nam nhân, và coi đó là vinh dự."

. . .

Chỉ cần ta hành theo những "quy tắc" này trong thế gian, ta sẽ không bị ai chỉ trỏ, mắng mỏ ta không biết liêm sỉ nữa.

Nhưng khi nghĩ đến tương lai như , sao ta lại chỉ cảm thấy buồn nôn?

Ta đã đến thăm nhiều nữ tử coi là "đức cao vọng trọng", "mẫu mực trinh tiết".

Bọn họ : "Khi còn trẻ, ta cũng hay nghĩ lung tung như , khi lập gia thất, sinh con rồi, ngươi sẽ hiểu. Chuyện kiến công lập nghiệp đều là chuyện của nam nhân. Cái vinh quang lớn lao nhất của nữ tử chính là có một trượng phu thương mình, và một đứa con vâng lời."

Họ đều như , thực tế, họ chẳng ai hạnh phúc cả.

Trái lại, những trượng phu của họ dường như không cần phải tuân thủ bất kỳ "quy tắc" nào cả. Họ không cần trinh tiết, không cần phục vụ phụ mẫu, không cần nuôi dạy con cái.

Thế mà họ lại sống vui vẻ hơn nhiều so với những người nữ tử tuân thủ những "quy tắc" này.

Tại sao nữ tử phải tuân thủ vô số "quy tắc" mới có thể sống tạm bợ trong thế gian này, trong khi nam nhân thì có thể muốn gì thì ?

Sau một thời gian suy nghĩ, cuối cùng một ngày nọ ta đã nhận ra. Lý do họ không cần tuân thủ bất kỳ quy tắc nào vẫn sống rất tốt, là vì chính họ là những người đã đặt ra những quy tắc đó.

Những "quy tắc", "nghi lễ", "đạo đức" trong thế gian này, tất cả đều tồn tại chỉ để cuộc sống của nam nhân bọn họ thoải mái hơn mà thôi.

Họ là chủ nhân của vạn vật trong thế gian này.

"Quy tắc" chính là những sợi dây cương trong tay họ.

Còn nữ tử, chẳng khác nào những nô lệ bị ràng buộc bởi những sợi cương đó, bị tùy ý sử dụng.

Sau khi hiểu chân lý này, ta bỗng cảm thấy đầy ghê tởm với những thứ gọi là "quy tắc". Bởi nếu ngươi nhặt một nam nhân lạ mặt mất trí nhớ, còn có thể sẽ lấy oán báo ơn, tại sao ta lại lựa chọn không cứu hắn ta?

Không.

Đối với loại sói mắt trắng này, tốt nhất là nên c.h.é.m đứt nanh vuốt của hắn ta, để hắn ta không thể người nữa.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...