"Trên đó viết bằng một loại ngôn ngữ ở quê ta, là tiếng Anh, trên đó viết cách giải thuật hoán đổi linh hồn."
Thảo nào trước đây Tiêu Dao Vương đánh mạt chược không cần tiền, chỉ muốn bức tranh này.
Nói xong, hắn ta đốt bức tranh thành tro, hòa với nước cho hai người dưới đất uống, sau đó đập cho mỗi người một cục gạch.
"Xong rồi." Tiểu Đức Tử xoa xoa tay.
Người bị đâm thủng một lỗ cuối cùng đã biến thành Thái phi thật sự, ta nhanh tay nhanh mắt cắm hết trâm vàng trên đầu vào mông bà ta.
9
Vở kịch náo này cuối cùng cũng kết thúc.
Ngựa của Tống Nhân Nhân đã cho ăn bã đậu từ trước, giữa đường phọt cớt lia lịa, ẻ chảy không ngừng, cũng bị huynh trưởng của ta bắt vào ngục.
Tiểu Đức Tử trở thành quan viên triều đình, phát phong trào vận toàn dân rầm rộ, có huynh trưởng ta mẫu.
Thái phi cũng rất ngoan cường, cố níu lấy một hơi thở tàn, Hoàng đế thấy bà ta không ra sóng gió gì nữa, ném vào lãnh cung tự sinh tự diệt, thỉnh thoảng ta cũng đến thăm bà ta, tán gẫu chuyện đời.
Bà ta là nữ nhi độc nhất của tướng quân, từ nhỏ lớn lên trong quân doanh, cũng có kiến thức, cũng muốn lập công danh cho riêng mình, vì là nữ nhi, chỉ có thể gả chồng sinh con, trong lòng buồn bực, cộng thêm vào cung chỉ có thể đối mặt với một lão Hoàng đế ăn chơi trác táng, tâm trí càng ngày càng méo mó, càng không chịu nổi cảnh nữ tử trong cung phải nơm nớp lo sợ khom lưng uốn gối, nên nhiệt đưa thuốc tránh thai, bản thân cũng không muốn sinh con.
Sau này bà ta cờ nghe trên đời có thuật hoán đổi linh hồn, bà ta mới giữ lại đứa con của lão Hoàng đế, muốn mượn cơ hội này đổi lấy thân nam nhi, tự do phóng khoáng một lần, đoạt lấy thiên hạ này.
"Thân là nữ tử ta có tội gì." Bà ta thét lên như điên.
Ta bà ta, không khỏi bật .
"Ngươi đương nhiên không cần phải khom lưng uốn gối, bởi vì ngươi có một người cha tốt. Những nữ nhân khác vào cung ngoài việc phải cẩn thận thì không còn cách nào khác, ngươi lại tước đoạt vốn liếng để họ tồn tại. Ngoài miệng ngươi khao khát nữ tử cũng có thể lập công lập nghiệp, trong lời lại đầy sự khinh miệt đối với những nữ tử đáng thương kia, ngươi dùng việc tổn thương họ để đạt niềm vui, ngươi có gì khác với những kẻ mà ngươi chán ghét?"
"Nhưng ta cũng có suy nghĩ giống ngươi, nữ nhi không chỉ có mỗi việc giúp chồng dạy con, mà còn có thể xông pha sa trường, cũng có thể đỗ đạt kim bảng. Nhưng việc này không dễ dàng, cần phải tính toán lâu dài." Ta chỉnh lại góc chăn cho bà ta, xoay người rời đi, bà ta lại đột nhiên nắm lấy tay ta.
"Nói với Tiêu Hỉ Kết ăn ít thôi, cái thân thể đó ta giúp nó giảm béo không dễ dàng."
10
Ta và mẫu thân bàn bạc việc mở một nữ tử học đường, mẫu thân không hai lời trực tiếp lấy ra những món trang sức lộng lẫy của người.
"Tiền có đủ không, không đủ còn nữa."
Tiền không phải vấn đề, vấn đề là dư luận xã hội, cái tư tưởng cố hữu này không dễ thay đổi.
Nhưng Hoàng đế đã cho ta linh cảm, hiện giờ hắn càng ngày càng biết cách xử lý triều chính.
"Cải cách kiểu này từ trên xuống dưới là hiệu quả nhất, có thể bắt đầu từ nữ quyến của các quan viên, đợi nữ học đường có hiệu quả, chúng ta sẽ triển khai xuống dưới." Tay hắn vẫn không ngừng phê duyệt tấu chương, công việc thu dọn sau chiến tranh vẫn có chút phức tạp.
"À phải rồi, cũng có thể mở khoa cử cho nữ tử, nữ tử cũng có thể quan, những lão cổ hủ kia không có khả năng không tâm." Hắn híp mắt .
"Đúng , ngoài việc liên hôn, chúng ta lại cho những gia tộc lớn này một con đường mới để hưng thịnh gia tộc, lợi nhiều hơn ."
Thái phi sau khi biết chuyện này đã giao lại dinh thự của mình trong thành cho ta, còn đề xuất việc mở thêm văn quán và võ quán tại nữ học đường.
Mẫu thân ta tốn một năm thuyết phục các đại thần trong triều, trong khi đó, học đường cũng đang xây dựng gấp rút.
Bạn thấy sao?