Quý Nữ Lầu Xanh – Chương 3

11.

Vân Xu đã chữa tốt thân thể, một chiếc kiệu nhỏ đưa vào Đông cung.

Dưới sự dạy dỗ hết lòng của Hồng ma ma, một cái nhấc tay nhấc chân tuỳ ý của Vân Xu bây giờ tất cả đều dựa theo sở thích của Thái tử.

Chưa bao lâu, người khắp kinh thành đều biết Thái tử có đầu bảng Mẫu Đơn của Hồng Tụ lâu, suốt bảy ngày không ra khỏi cửa.

Mọi người bàn luận sôi nổi, rằng không biết Mẫu Đơn nương này có mị thuật gì, lại câu hết ba hồn bảy vía của Thái tử.

Ai có thể ngờ rằng, hoa khôi đầu bảng đệ nhất kinh thành, lại là Vân gia đại tiểu thư.

Ngay cả phụ thân ta cũng bị gạt.

Vân Xu gửi tin về, ả muốn tới Hương Sơn tự cầu phúc cho bá tánh.

Đã diễn là phải diễn điều thật, năm nào Vân Xu cũng đến Hương Sơn tự ở một tháng, nên phụ thân ta chưa từng nghi ngờ.

Hôm đó, ta bí mật gặp gỡ Mặc Họa ở Tuý Tiên lâu.

Trong số các tỳ nữ, chỉ còn một mình Mặc Họa ở cạnh Vân Xu.

Muội ấy : "Nhị tiểu thư đã cứu mạng ta, ta muốn báo đáp nhị tiểu thư."

Mặc Họa đem tin tức của Đông cung tới:

"Ngày nào Vân Xu cũng thổi gió bên tai Thái tử, muốn mưu nhị tiểu thư, tiểu thư nhất định phải cẩn thận..."

Lời còn chưa dứt, một mũi tên đã xé gió bay tới, nhắm thẳng vào trán ta.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc.

Một thanh trường kiếm đâ..m ngang qua, đánh bay mũi tên đ..ộc.

Bốn năm tên thích khách áo đen từ xà nhà nhảy xuống, rút đ..ao ra khỏi vỏ.

Ta không chút chần chừ đứng che trước người Mặc Họa.

Đao của thích khách xé gió mà tới.

Nhưng thứ càng nhanh hơn đ..ao của chúng, là kiếm của Tạ Phi Bạch.

Trường kiếm chém ra như nước chảy mây trôi, đâm thủng ngực thích khách.

Tạ Phi Bạch lấy kiếm vạch quần áo bọn tử sĩ ra, thấy trên ngực có hình xăm, chậc lưỡi kinh ngạc:

"Vân Nhị, cũng biết hoạ thật, cả tử sĩ Đông cung cũng dùng đến."

"Hợp tác với , sợ là Tạ mỗ đã lên nhầm thuyền giặc."

Ta trừ: "Tiểu hầu gia võ nghệ cao cường, chút tiểu xảo này nhất định không thể khiến ngươi chịu chút tổn hao."

Thấy ta một mực che chở Mặc Họa, Tạ Phi Bạch ngạc nhiên hỏi:

"Một thiên kim tiểu thư như , thế mà lại bảo vệ một nha hoàn."

Ta đang xác nhận xem Mặc Họa có sao không, xong xuôi rồi mới thở phào nhẹ nhõm:

"Mặc Họa dính vào chuyện này là vì ta, ta phải bảo vệ muội ấy thật kỹ."

Tạ Phi Bạch : "Thế người đời đều , tiểu thư cao quý, nha hoàn hèn mọn."

Ta lắc đầu: "Người đời là sẽ đúng sao?"

"Thiên kim hay nha hoàn, cũng là cái xuất thân mà thôi."

"Vân Xu xuất thân quý nữ, vẫn chọn vào lầu xanh."

"Lục Bình Tân là Thái tử, lại lựa chọn ăn chơi sa đoạ."

"Xuất thân chỉ là điểm bắt đầu, còn điểm kết thúc phải đi như nào, đều do bản thân tự bước đi từng bước một."

Tạ Phi Bạch hơi ngẩn ra, nhướng mày : "Luận điểm này của , ngược lại rất thú vị đấy."

Ta hắn, vòng về chính sự:

"Vân Xu đã cho Thái tử, ta là Vân gia đại tiểu thư."

Lời hôm đó ta với ả, đã có tác dụng.

Cho nên, ả tiết lộ cho Thái tử chuyện ả là Vân Xu.

Ả cho rằng đây là biểu hiện của một lòng si , trên thực tế là tự đưa chuôi cho Thái tử nắm.

Phụ thân và Thái tử vẫn luôn không hợp nhau.

Ấy thế mà nữ nhi của Vân Thủ phụ cho dù có phải phong trần, cũng phải ở bên Thái tử.

Chuyện lớn bậc này, đủ để trở thành một con da..o sắc, cho phụ thân và Thái tử đâ .m về phía nhau.

Ta khẽ mỉm : "Ván cờ này, có thể đi thêm bước nữa rồi."

Tạ Phi Bạch nhàn nhã đáp:

"Mẫu đơn và hoàng điểu đều đã chuẩn bị xong, sẵn sàng phục vụ."

12.

Ba ngày sau, Thái tử dẫn Vân Xu đến rạp hát xem kịch.

Thái tử cao hứng, nên Vân Xu cũng dâng một khúc tỳ bà, vì Thái tử xướng lên Giang Nam tiểu điều khúc.

Dưới biết bao nhiêu con mắt, tiếng hát của Vân Xu vừa cất lên, mẫu đơn đã chậm rãi nở hoa, xa xa có chim chóc hót cùng, cứ như phượng hoàng cất giọng.

Mọi người kinh ngạc, quỳ rạp khắp sân: "Điện hạ, mẫu đơn nở rộ, phượng hoàng hót ca, là điềm đại cát!"

"Vị nương tử này trời sinh có mệnh phượng hoàng!"

Cơ thiếp của Thái tử là thiên mệnh phượng hoàng, chứng tỏ Thái tử là gì?

Là chân long thiên tử.

Thái tử vui mừng, thưởng to cho gánh hát, ôm lấy Vân Xu hân hoan trở về.

Cũng từ hôm đó, mọi chuyện Thái tử đều vô cùng thuận lợi.

Sách lược gã đưa ra, ai nấy đều tán dương không dứt.

Thi từ ca phú gã sáng tác, truyền tụng khắp kinh thành.

Đến cả đi sòng bạ..c đổ sắc, cũng có thể thắng liền mười ván, ăn hết tiền của nhà cái lẫn con b..ạc.

Cứ như từ khi có Vân Xu bên cạnh, gã phúc tinh che chở .

Thế nên Thái tử ngày càng thích Vân Xu, Vân Xu cũng không che giấu tâm tư á. c đ..ộc của bản thân nữa, bắt đầu mượn tay Thái tử, diệt trừ những người từng đắc tội với ả.

Khách làng chơi từng chà đạp ả chec thảm đầu đường.

Tỳ nữ trong Đông cung, phàm có chút nhan sắc, đều bị nếm gậy nếm roi. Vân Xu còn tìm đại mấy lý do, sai người huỷ dung bọn họ rồi đuổi ra khỏi cung.

Những kỹ nữ từng hầu hạ Thái tử, không một ai có kết quả tốt.

Hai người bọn họ nồng ý mật, quyến luyến không rời.

Tạ phủ.

Vẫn một chiếc bàn gỗ liêm bát tiên, ta và Tạ Phi Bạch ngồi hai bên bàn cờ, ta vẫn giữ quân đen.

Tạ Phi Bạch hít một hơi:

"Vân Ninh, bị bao vây. Cờ trắng tự cho là khí thế áp đảo cờ đen, trên thực tế đã sắp bị ép đến đường cùng."

Ta lạnh nhạt : "Nếu quân trắng biết đây là kế dụ địch, sẽ còn một cơ hội lội ngược dòng."

"Còn nếu không nhận ra?"

Ta đặt xuống một quân đen, mỉm : "Vậy chi bằng sớm nhận thua đi."

Ta và Tạ Phi Bạch nhau cùng .

Khúc dạo đầu đã diễn xong, tuồng kịch này, cuối cùng cũng sắp đến đoạn cao trào.

13.

Thái tử và Vân Xu ngày càng không kiêng kỵ một ai.

Vân Xu , cổ nhân có câu "kim ốc tàng kiều", ả là mỹ nhân, Thái tử là trữ quân, không thể kém hơn người xưa .

Thái tử nghe , rút hết ngân lượng cứu trợ thiên tai, mua hoàng kim xây lầu vàng cho người đẹp, mỗi ngày tìm vui cùng Vân Xu.

Vân Xu , Hồng ma ma có một phương pháp bí truyền, tắm bằng sữa mẹ có thể khiến làn da nhẵn nhụi non mềm, trắng tươi như tuyết.

Thái tử tìm mấy trăm phụ nữ vừa sinh, không chút đoái hoài đám nhỏ đang gào khóc mỗi ngày, lệnh cho họ phải vắt sữa cho Vân Xu tắm.

Thái tử có một trắc phi, là nữ nhi của Quốc tử giám Tế tửu, người ngay thẳng đoan trang, không phải dạng Thái tử thích.

Trắc phi khuyên Thái tử, thân là trữ quân, không hoành hành ngang ngược, dân của.

Không lâu sau đó, vị trắc phi này cũng "bệnh" chết.

Không chỉ , Vân Xu còn lên kế hoạch muốn một người cũ.

"Tiểu hầu gia, nhị tiểu thư, Hồng ma ma tới rồi."

Hồng ma ma cả người rách rưới, mặt mũi sưng vù, trên người vẫn còn vết cháy, vừa vào đã khóc lóc um lên:

"Nhị tiểu thư cứu ta!"

Để diệt trừ tai hoạ ngầm, Vân Xu đã có thể giec ta, đương nhiên cũng không bỏ qua cho Hồng ma ma.

Hôm trước, Vân Xu dùng một mồi lử..a đố..t Hồng Tụ lâu.

Ta đã sớm ngờ ả sẽ , nên cắt cử người canh chừng, cứu Hồng ma ma từ trong đống lửa.

Hồng ma ma khóc kể:

"Vân Xu thật ác độc, ta chỉ một lòng nghĩ cách giúp ta, ta lại châm lử..a muốn thi..êu chec ta!"

Ta không vui cũng không giận:

"Ồ? Mấy tên khách làng chơi định n..hục ta, cũng là bà nghĩ cách giúp ả sao?"

Hồng ma ma cứng họng.

Tạ Phi Bạch lại đột nhiên nổi giận, trường kiếm xé gió mà ra, chém đứt một cánh tay Hồng ma ma.

"Á!!!"

Hồng ma ma thét lên thất thanh, máu tươi tuôn xối xả, không ngừng dập đầu: "Quý nhân tha mạng!"

"Là Vân Xu, là Vân Xu sai ta !"

Tạ Phi Bạch rất giận, kề kiếm lên cổ Hồng ma ma, chỉ muốn một đao giec chec bà ta.

Ta đè tay hắn lại: "Giữ bà ta lại, vẫn còn tác dụng."

Mặt Tạ Phi Bạch lạnh tanh: "Lòng dạ rắn rết, chec không đáng tiếc!"

Ta : "Thế nên ta mới kéo ngươi lên thuyền giặc, có ngươi ở đây, không kẻ nào có thể tổn thương ta nữa."

Tạ Phi Bạch ngẩn ngơ, lỗ tai từ từ đỏ lên, ta ngạc nhiên chằm chằm.

Da mặt hỗn thế ma vương này cũng mỏng quá rồi.

Đến khi Tạ Phi Bạch che tai lại, không cho nữa, ta mới hé môi :

"Ngươi nghĩ, bệ hạ sẽ xử lý Thái tử thế nào?"

Tạ Phi Bạch vẫn bịt chặt lỗ tai:

"Ở kinh thành không , thì phái ra ngoài thành. Tân Hải đang có án tham ô lớn, phái Thái tử đến đó là thích hợp nhất."

Ta khẽ, quay sang Hồng ma ma:

"Cho bà một cơ hội đoái công chuộc tội."

"Theo Vân Xu đến Tân Hải, với ả, bà nguyện tận trung đến chec, có thể vì ả bất cứ việc gì."

14.

Tạ Phi Bạch đoán không sai.

Động thái của Thái tử gần đây đã khiến triều đình chấn .

Trước đó cho dù Thái tử có buông thả ăn chơi, cũng chỉ giới hạn trong uống rượu mua hoa, chưa từng ra những chuyện thế này.

Phụ thân của vị trắc phi xấu số nọ vô cùng kích :

"Con ta chết không minh bạch, Thái tử hoành hành ngang ngược, bóc lột bá tánh, sao có thể trữ quân một nước?!"

Tấu chương vạch tội chất đống như núi trên bàn Hoàng đế, vạch tội Thái tử phô trương lãng phí, hành hạ lê dân.

Hoàng đế phong Thái tử Khâm sai, ném tới Tân Hải, không tra rõ án không hồi kinh.

Vân Xu náo loạn muốn cùng Thái tử đến Tân Hải, Thái tử mê dắm người ngọc dịu dàng, lén dẫn Vân Xu lên xe ngựa đi cùng.

Hồng ma ma khóc ngày khóc đêm, thề thốt tuyệt không hai lòng, Hồng Tụ lâu cũng đã mất, chỉ muốn một lòng hầu hạ Vân Xu, cùng đến Tân Hải.

Tân Hải gần kinh thành, cũng là một nơi trù phú sung túc.

Thái tử vừa đến Châu phủ Tân Hải, đã ném chuyện tra án sang một bên, nhàn nhã dạo lầu xanh.

Hoa khôi nương của Tân Hải vô cùng xinh đẹp, Thái tử lưu luyến không rời, thậm chí còn giấu rịt hoa khôi trong Châu phủ, để hộ vệ canh gác bên ngoài.

Trước nay Vân Xu cưng chiều hết mực, sao chịu uất ức bậc này, đã náo loạn với Thái tử rất nhiều lần.

Thái tử chỉ qua loa cho có với ả, ngược lại ngày nào cũng ở mãi trong phòng hoa khôi.

Vân Xu rất giận, Hồng ma ma thấy thì : "Đại tiểu thư đừng vội, lão nô có một kế."

Bà ta nhỏ với Vân Xu mấy câu.

Ngày hôm sau, Vân Xu đưa một đĩa bánh ngọt tới phòng hoa khôi, với hộ vệ:

"Điện hạ sai ta đưa cho nương trong đó."

Ả ta là cơ thiếp mà Thái tử điện hạ nhất, còn tự nhận là truyền khẩu dụ của Thái tử, nên không ai ngăn cản.

Không ai ngờ rằng, Vân Xu lại hạ độc trong bánh ngọt.

Hoa khôi hồn nhiên ăn bánh, mất mạng tại chỗ.

Trong lòng Vân Xu, người nọ cũng chỉ là một k..ỹ n..ữ lầu xanh.

Giec thì giec thôi, cũng chẳng khác gì giec một con chó con mèo ven đường.

Nhưng lần này, ả phạm một sai lầm lớn.

Lần này Thái tử thật sự muốn nghiêm túc việc.

Gã đưa hoa khôi về phủ, vì người nọ là nhân chứng quan trọng trong vụ án tham ô.

Giấy tờ tham ô, quan viên liên quan, thậm chí cả tiền tài tham ô cất giấu nơi nào, chỉ mình hoa khôi này biết.

Người nọ chec, manh mối cũng tan tành.

Nghe , hôm đó Thái tử tự cho là có nhân chứng vật chứng trong tay, dẫn theo đại thần tra án triều đình khâm điểm, cùng với tất cả quan viên Tân Hải đi đến trước cửa phòng hoa khôi.

Thái tử vô cùng điềm tĩnh:

"Ta sớm đã đoán các người muốn giet hoa khôi, nên phái người canh gác ngày đêm. Án này, Cô nắm chắc trong tay."

Cửa phòng mở ra, bên trong lại là thi thể bị độc chec của hoa khôi.

Hôm đó, người có mặt đều thấy sắc mặt Thái tử thay đổi nhanh như kịch đổi mặt Tứ Xuyên.

Biểu cảm của gã khi đó, đặc sắc khó thành lời.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...