Quốc Công Phu Nhân [...] – Chương 1

1.
Sau khi lão quốc công gia qua đời, Biên Hạc là con trai duy nhất trong nhà, thừa kế tước vị.
Hai tháng sau, hoàng thượng hạ chỉ, gả con của Trấn quốc tướng quân là Lâu Ương Ương cho Biên Hạc, lúc này ta mới trở thành Quốc Công phu nhân.
Mặc dù ta và Biên Hạc không có cảm với nhau hôn sự của quốc công gia và đích nữ của Trấn quốc tướng quân vẫn tổ chức vô cùng xa hoa.
Khi đội khăn che mặt bước vào phủ Quốc Công, Nhẫn Đông vội vã chạy đến, với ta rằng cha và huynh trưởng không đến , họ hoàng thượng cử đi biên cương, đến nay ta vẫn chưa gặp lại họ.
Khách khứa trong sảnh vui vẻ, đều bàn tán rằng quốc công gia thật có phúc, cưới con nhà họ Lâu vừa giỏi văn vừa giỏi võ.
Nhưng ai quan tâm đến phúc của ta chứ.
Cả kinh thành đều biết, đêm lão quốc công gia qua đời, Biên Hạc không đợi một khắc, đã đón Trương Bảo Nhi của Phất Xuân lâu về phủ, không thể phu nhân, lập tức cho một danh phận di nương.
Ta vốn là chim nhạn trên thảo nguyên, tự do tự tại, vô câu vô thúc.
Giờ đây cha và huynh trưởng đã đi xa, chỉ còn Nhẫn Đông ở bên ta, cùng bị nhốt dưới bức tường đỏ của phủ Quốc Công.
Đêm tân hôn, Biên Hạc đến phòng ta, nhấc khăn che mặt của ta, thậm chí còn không thèm ta.
"Lâu Ương Ương, ta cưới ngươi hoàn toàn là ý chỉ của thánh thượng, ngươi đừng mong ta sẽ có cảm với ngươi, ngươi chỉ cần tốt bổn phận Quốc Công phu nhân của mình là , sau này đừng đi trêu chọc Bảo Nhi. Cha và huynh trưởng của ngươi không còn ở kinh thành nữa, hiện tại ngươi chỉ có thể dựa vào ta."
Ai lại vô cớ đi trêu chọc người trong lòng hắn chứ, ta chỉ cầu tôn trọng lẫn nhau.
Nói xong, hắn không thèm ngoảnh lại mà ra khỏi phòng.
Nhẫn Đông không chịu tức giận: "Tiểu thư, dù sao người cũng là con của Trấn quốc tướng quân, có thể ra chiến trường vào bếp núc, Biên Hạc mà dám uy hiếp người như , còn Trương Bảo Nhi kia chỉ là xuất thân kỹ nữ..."
Ta ngẩng đầu nàng ấy, nàng ấy tức giận ngậm miệng.
Ta tưởng Biên Hạc hẳn là đã đến phòng Trương Bảo Nhi sáng hôm sau, ta nghe nha hoàn , quốc công gia đã đến Phất Xuân lâu, cả đêm không về.
Hóa ra là Trương Bảo Nhi tức giận, tức giận vì hắn thực sự cưới ta, rằng nếu hắn thực sự nàng thì nên từ chối hôn sự do thánh thượng ban.
Biên Hạc dỗ dành nàng nửa canh giờ, nàng đập vỡ đồ sứ đồ ngọc đầy đất, một câu cũng không nghe lọt.
Biên Hạc tức giận bỏ đi, thẳng đến Phất Xuân lâu.
Xem ra, đợi hắn về phủ, Trương Bảo Nhi chắc chắn sẽ ầm lên.
Khi Biên Hạc trở về, hắn xách theo mấy hộp đồ ăn nhỏ, hớn hở đi về phòng Trương Bảo Nhi.
Trong phòng không có tiếng ồn ào, Nhẫn Đông và mấy nha hoàn nghe ngóng bên ngoài, rằng tâm trạng Trương Bảo Nhi rất tốt, ban ngày hai người đã ân ái trong phòng.
Ta tỏ vẻ nghi ngờ, Nhẫn Đông : "Quốc công gia tối qua đến Phất Xuân lâu là để tìm đầu bếp học nấu ăn, Trương di nương thích món đó, sáng nay quốc công gia học mấy món ăn nhỏ, mang đến cho Trương di nương ăn, thế là dỗ dành nàng ta."
Phải rằng, Biên Hạc rất để tâm đến Trương Bảo Nhi, nếu ta là Trương Bảo Nhi, ta cũng sẽ bị những việc hắn mê muội.
Nhưng ta không phải Trương Bảo Nhi, ta là Lâu Ương Ương không thể thoát khỏi trò hề này.
Dù ta có vùng vẫy thế nào, thân phận Quốc Công phu nhân cũng sẽ trói chặt ta.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...