Quan Tài Con Người – Chương 16

QUAN TÀI CON NGƯỜI - Chương 4: Lượng x.ác trượng hồn (*) >

Tác giả: Khát Vũ/ 渴雨

Chuyển ngữ: Ndmot99 🐬🐬🐬

_____________

(*) Lượng x.ác trượng hồn: Đo đạc xá.c và linh hồn

Nghe Mặc U đề nghị đổi tên, Trương Thiên Nhất do dự.

1

Thấy tôi vẫn thản nhiên, Trương Thiên Nhất khổ lắc đầu: "Nếu thành công, thay tên cũng không sao."

Nghe ta , tôi càng lo lắng.

Điều này chứng minh quan tài người của Trương gia gặp vấn đề rất lớn.

Nhưng hình như Trương Thiên Nhất không định rõ.

Nếu Mặc U đã đồng ý hỗ trợ, mọi chuyện càng dễ giải quyết.

X.ác ch.ết đứng trong quan tài sắt kia quá kỳ lạ, không thể tùy tiện đặt ở đây, càng không thể mở.

Tôi vẽ một vòng tròn pháp trận, Mặc U bày thứ gì đó, ngay cả Trương Thiên Nhất và Long Linh cũng bố trí phòng vệ.

Để tránh sai sót, Trương Thiên Nhất phủ lên quan tài một lá bùa màu vàng, sau đó dùng xích gang quấn quanh, đồng thời nhét kiếm gỗ đào vào ổ khóa sắt.

Làm xong những việc này thì trời cũng tối, có người lo việc ăn uống cho Trương Thiên Nhất.

Mặc U không cần phải ăn nên chỉ ngồi chúng tôi.

Tôi không biết phải giới thiệu thế nào nên chỉ tên.

Không biết có phải ảo giác hay không, khi nghe đến cái tên "Mặc U", Trương Thiên Nhất lập tức ngừng ăn, Mặc U một cái rồi nhanh chóng cúi đầu.

Ăn tối xong, trong nhà không còn chỗ ngủ, cũng không có chỗ ngồi, chúng tôi cầm ghế đẩu ra ngoài sân đốt lửa rồi bảo Long Linh kể tiếp câu chuyện về x.ác ch.ết đứng này.

Khi phát hiện th.i th.ể, thôn của họ đã mưa lớn ba ngày liên tục, nước ở quỷ môn quan dâng cao, cá ch.ết trôi nổi lên bờ.

X.ác ch.ết đứng đó nổi lềnh bềnh giữa đàn cá ch.ết, tóc dài như tảo, không thể phân biệt bên nào là mặt.

Trong nhặt x.ác, x.ác ch.ết đứng là tối kỵ, chưa kể việc n.ữ th.i có mái tóc dài khiến người ta khó phân biệt đâu là phía trước đâu là phía sau, vả lại chẳng ai trả tiền cho người nhặt x.ác nên không ai muốn .

Vào cái đêm phát hiện x.ác ch.ết đứng, người dân xách cá ch.ết về m.ổ bụng thì thấy trong bụng cá toàn lông tóc.

Mỗi khi nước sông Hoàng Hà dâng, cá bị cuốn trôi, thậm chí có con chỉ còn lại cái đầu bị bị vớt lên đem đi nấu. Người dân ở thôn của Long Linh sống ngay quỷ môn quan đã gặp rất nhiều chuyện lạ chưa từng gặp huống như .

Không biết việc này có liên quan đến x.ác ch.ết đứng hay không, không ai dám trêu chọc vào thứ kỳ lạ hung ác như nên mọi nhà đều vứt cá ch.ết đi, không dám tới gần bờ Hoàng Hà.

Nhưng mưa lớn vẫn không tạnh, mọi người không thể ra ngoài việc, ở nhà rảnh rỗi, vì thế mở bàn chơi bài thời gian.

Mà một khi bắt đầu chơi thì thường sẽ kéo dài đến nửa đêm hoặc đến sáng hôm sau mới.

Chuyện kỳ lạ bắt đầu xảy ra, có mấy tên .n đ.ồ chơi bài đến khuya mới về, hôm sau bị dân làng phát hiện đã ch.ết.

Lúc phát hiện, chăn đệm trên giường họ đều ướt đẫm, th.i th.ể s.ưng t.ấy như bị ngâm trong nước không có màu trắng bệch mà xuất hiện hắc khí.

Nơi gần quỷ môn quan vốn hay xảy ra chuyện lạ, ban đầu chỉ có một hai người ch.ết, hơn nữa đều là d.u .n sống một mình, người dân chỉ hỗ trợ đưa th.i th.ể vào quan tài, định chờ mưa tạnh sẽ đem đi an táng.

Nhưng mấy ngày liên tiếp đều có người ch.ết, mọi người bắt đầu nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề.

Th.i th.ể nằm trong quan tài đều mọc tóc, thậm chí có vài sợi lông mọc lên từ nang lông.

Những sợi tóc này mảnh mai mềm mại không dày như tóc nam mà như của phụ nữ chăm sóc cẩn thận, cực kỳ giống là Cấm Bà (*) tóc dài óng mượt nằm trong truyền thuyết.

(*) Cấm Bà (禁婆) là n.ữ th.i trong tác phẩm Đạo mộ bút ký của Nam Phái Tam Thúc. Trong tiểu thuyết, sau khi thành viên trong nhóm khảo cổ bị Ngô Tam Tỉnh lừa ăn một thứ gọi là thuốc trường sinh bất tử, sau đó đã biến thành quái vật gọi là Cấm Bà. Cấm Bà là n.ữ th.i sống dưới đáy biển, tóc rất dài, dù cắt đi cũng nhanh chóng mọc lại, nhược điểm là sợ lửa

2

Sau hàng loạt bi kịch, trưởng thôn nhờ một người to gan gi.ải phẫu th.i th.ể, quả nhiên phát hiện trong bụng hắn ta đầy lông tóc như cá ch.ết bị vớt lên.

Những sợi tóc này như có sinh mệnh, sau khi bị kéo ra, chúng vẫn như những con sâu khoan vào trong thịt.

Cùng lúc này, đạo trưởng trong thôn dựa vào các đặc điểm tương tự của những th.i th.ể này phái đồ đệ nửa đêm ra ngoài để bắt ma.

Cậu ta đi lang thang khắp nơi, ban đầu không có gì bất thường, trên đường trở về lại thấy một tóc dài cả người ướt sũng đứng dưới gốc cây trú mưa.

Đang giữ nhiệm vụ bắt ma thế nên cậu ta không để ý lắm, cứ tưởng đó là con nhà ai.

Về đến nhà, cậu ta nhắn tin báo với đạo trưởng mình vẫn an toàn.

Nhưng khi thay đồ, cậu ta cứ nghĩ đến xinh đẹp kia. Chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu cậu ta lại hiện lên hình ảnh co ro trú mưa.

Nghĩ tới nghĩ lui, cậu ta không ngủ , vì thế quyết định cầm ô chạy ra ngoài xem.

Nếu đó là người trông thôn thì chắc là cãi nhau với gia đình, bỏ nhà ra đi lại không có nơi đến, cậu ta có thể khuyên người ta về nhà.

Còn nếu là người nơi khác, không chừng là đôi trẻ mới chia tay, cậu ta có thể thuyết phục ấy về trước, dù gì đứng dưới mưa ngoài đường vào nửa đêm cũng không tốt.

Lúc cậu ta chạy ra ngoài, trời càng mưa to, kia vẫn khoanh tay đứng dưới gốc cây như đang chờ đợi, mái tóc đen dài ướt đẫm, khuôn mặt tái nhợt, đôi mắt đỏ hoe sưng tấy không biết là do khóc hay bị lạnh.

Tiểu đạo sĩ mềm lòng, cầm ô hỏi thăm vài câu, thấy im lặng, cậu ta nghĩ chắc đã chịu tủi thân gì rất lớn nên đưa về nhà mình trú mưa trước.

Hai người về nhà tiểu đạo sĩ, cậu ta đi lấy đồ cho thay không chịu.

Lúc này dù ở trong nhà, nước từ mái tóc đen vẫn đang chảy xuống.

Tiểu đạo sĩ thấy không ổn nên lập tức bỏ chạy, ai ngờ nước bắt đầu chảy ra từ trên người , còn mái tóc đen kia thì nhanh chóng quấn lấy cậu ta.

Ngay khi cậu ta sắp bị nhấn chìm, Long Linh và sư phụ của cậu ta cờ tới tìm.

Bọn họ đều biết những việc kỳ lạ gần đây có liên quan đến x.ác chế.t đứng kia nên muốn thương lượng với tiểu đạo sĩ vớt th.i th.ể lên trước, kết quả lại trùng hợp gặp đối phương.

"Tôi có chút khả năng đặc biệt, thế nên vừa là đã ra nguyên hình của n.ữ th.i kia." Long Linh cho thêm củi vào lửa, khổ, "Đôi mắt đó đỏ hoe không phải do bị lạnh mà là đã bị m.óc ra rồi nhét chu sa vào. Cô ấy không cũng vì lưỡi đã bị c.ắt. Đám tên d.u .n kia ch.ết cũng do đưa ấy về nhà, sau đó lên cơn h.áo s.ắc, chế.t ngay trên giường."

Nói tới đây, Long Linh tỏ ra thương , không hề oán giận.

"Tiểu đạo sĩ kia có ý tốt, cũng không lên cơn h.áo s.ắc, hơn nữa tôi và đạo trưởng cùng xuất hiện nên ấy không ai, trực tiếp bỏ đi. Mưa dầm không dứt và x.ác ch.ết đứng nổi lên chứng minh ấy có nỗi oan rất lớn. Vốn dĩ cá ch.ết trôi vào bờ là để gọi người đến vớt x.ác giải oan, chúng tôi không ai giúp ấy nên ấy mới nhân lúc trời mưa lên bờ. Đám d.u .n kia lên cơn há.o s.ắc đưa ấy về nhà ch.ết là đáng!" Long Linh tức giận.

Trương Thiên Nhất ho một tiếng: "Long Linh là thủy hầu tử nổi tiếng bên đó, hơn nữa thân thế thần bí, còn cùng là phụ nữ nên n.ữ th.i kia không giận chó đ.ánh mèo mà ngoan ngoãn về Hoàng Hà, xoay mặt lưng ra ngoài để Long Linh cõng. Khi vớt x.ác tuyệt đối không trực tiếp đối mặt với th.i th.ể, hơn nữa còn phải cõng để đưa lên. Nhưng khi vớt lên thì Long Linh phát hiện đây không còn là th.i t.hể nữa. Khi nãy Long Linh cũng đã , mắt n.ữ th.i bị m.óc ra và nhét chu sa vào, lưỡi thì bị c.ắt rồi bị nhét móng lừa vào miệng, mũi cũng bị kh.oét, hai lỗ mũi bị cắm đinh gỗ đào. Thảm hơn là có lượng lớn gạo nếp trộn với m.áu chó mực và m.áu gà trống đổ vào bụng n.ữ th..i trước khi chế.t. Th.ai nhi .trong bụng cũng bị lấy ra, sau đó dán một lá bùa màu đỏ vẽ phù văn bên trên. Hai â.m khi.ếu bên dưới cũng bị nhét gỗ đào. Đầu thì bị gh.im rất nhiều kim bạc mỏng như lông trâu bịt kín tất cả huyệt đạo chính, không cho hồn thoát khỏi thân x.ác. Hai tay thì bị ch.ặt đ.ứt, ngón chân cũng bị c.ắt c.ụt. Th.i th.ể bị biến dạng như , còn ngâm trong nước quá lâu, dù có báo cảnh s.át cũng không thể x.ác định thân phận."

Tôi và Mặc U nhau, cứ có cảm giác đây là một vụ gi.ết người.

Nhiều thứ như dồn vào một n.ữ th.i đang mang th.ai cứ như cố khiến ấy có muốn ma cũng không .

Nói đúng hơn là việc này giống một kiểu t.à th.uật.

Vả lại dùng nhiều đồ trừ tà như , với năng lực của Trương gia, chẳng lẽ bọn họ không điều tra gì sao?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...