Quận Chúa Đừng Cởi [...] – Chương 6

05:

Ta về phủ, cho người điều tra về quá khứ của Ứng Tử Hàn, mới biết rõ ngọn ngành sự .

Hắn xuất thân nghèo khó, mẹ hắn vì lo cho hắn ăn học mà thêu đến mù cả hai mắt.

?

Sau đó hắn đưa mẹ đến Lưu thành, là nhi Nguyệt Nha Nhi luôn giúp đỡ nhà hắn, giặt giũ nấu cơm, chăm sóc mẹ hắn.

Nàng hiểu hắn, biết hắn, ủng hộ hắn.

Hắn cũng đêm đêm đèn sách, từ giải nguyên đến hội nguyên rồi trạng nguyên, chỉ mong khi tên đề bảng vàng sẽ đến cầu hôn nàng.

Đến lúc này ta mới bừng tỉnh ngộ.

Nguyệt Nha Nhi là cố nhân gặp lại nơi đất khách của hắn, còn ta lại trở thành người chung phòng hoa chúc với hắn.

Một người là hắn cam tâm nguyện, một người là hắn không muốn.

Ta tựa vào cửa sổ trầm mặc rất lâu, chợt hoàn hồn, đưa tay về phía bầu trời, ánh nắng chói chang từ kẽ tay rọi xuống.

Thứ ánh sáng này thật chói mắt, cuối cùng vẫn không thuộc về ta.

Vốn dĩ là ta không phải, không nên ức hiếp người ta.

Tuy rằng, hắn thật sự rất đẹp, xem dịu dàng như , không thuộc về ta, ta không nên cướp đoạt.

Ta hít sâu một hơi, lặng lẽ sai người đặt những bảo bối khó khăn lắm mới có trước cửa nhà hắn.

Đó là tấm lòng ta tự tay dâng lên, có lời xin lỗi, có cả sự thích, đã nghĩ kỹ muốn cho hắn, vẫn là phải cho.

Nhưng mà, ta biết hắn không hề coi trọng.

Nhưng không sao, ta không trách hắn, hắn không tổn thương ta, là ta đã tổn thương hắn.

Ta còn suýt chút nữa hủy đi lương duyên của hắn.

Hy vọng... mọi chuyện vẫn còn kịp.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...