Tối hôm tôi bị viêm dạ dày cấp tính, Thẩm Thời An nhận được một cuộc gọi. Lâm Uyển đã biến mất khỏi bệnh viện. Anh sững người một lúc, rồi lên tiếng trả lời: “Gọi 110 đi.” “Xin lỗi, tôi không thể giúp được hơn cảnh sát.” Sau đó, anh nắm lấy tay tôi, nghiêm túc giải thích. “Kiều Hi, anh quả thực nợ cô ấy rất nhiều.” “Nhưng điều đó không có nghĩa là phải dùng tình yêu để bù đắp.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?