Lần thứ chín mươi chín bị giáo thảo trường ấn lên tường đánh, tôi không nhịn được, vui vẻ cười ra tiếng. Tất cả mọi người cho rằng tôi bị giáo thảo đánh đến điên rồi. Sau đó, giáo thảo khổ sở chờ tôi nhiều năm. Tôi nói với hắn: “Đừng chờ đợi nữa, như sân bay không bao giờ chờ được tàu hỏa vậy.” Nhiều năm sau, sân bay Hồng Kiều vậy mà lại nối liền với nhà ga. Mà kỹ sư thiết kế nhà ga này, chính là người đã từng ngược đãi tôi. Thật đáng tiếc. Tình yêu của tôi đã bị bị núi cao và biển rộng ngăn cách, không gì có thể sánh bằng.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?