Phương Nam Có Một [...] – Chương 1

1.

Mẹ tôi vừa qua đời hai tháng, ba tôi đã thông báo sẽ kết thông gia với tập đoàn Tống thị.

Ban đầu, tôi nghĩ đối tượng kết thông gia là tôi và Tống Kỳ Minh.

Dù sao thì bỏ qua danh tiếng "cáo hoa" của Tống Kỳ Minh, gia thế và độ tuổi của chúng tôi cũng gọi là xứng lứa vừa đôi.

Trăm triệu lần cũng không ngờ, người sẽ kết hôn là ba tôi và mẹ hắn.

"Đêm nay ở nhà có một bữa tiệc, dì Tống và Kỳ Minh đều đến, nhớ chào hỏi người ta." Ba tôi lạnh lùng dặn dò tôi.

Tôi cụp mắt, lặng lẽ gật đầu, trong lòng lại khinh thường.

Ba tôi là kiểu người đàn ông gia trưởng, có ham muốn kiểm soát rất mạnh với mẹ tôi và tôi.

Ông chưa bao giờ nghĩ đến việc hỏi ý kiến chúng tôi, không cho phép chúng tôi có chút phản kháng nào.

Thật đáng thương cho mẹ tôi bị ông PUA* cả đời, căn bản không nghe lời tôi khuyên, cuối cùng cũng tự sát vì trầm cảm.

*thao túng tâm lý.

Khi bà còn sống, tôi còn cố gắng nhẫn nhịn.

Bây giờ người duy nhất tôi quan tâm đã mất, ông lại nghĩ tôi vẫn còn nghe lời, ha.

2.

Bữa tiệc tối nay, mục đích chính là công bố mối thông gia lớn mạnh giữa tập đoàn Trình thị và tập đoàn Tống thị. 

Ba tôi và khách khứa chuyện xong, liền dẫn tôi đi gặp dì Tống trong truyền thuyết.

Tên đầy đủ của bà ta là Tống Muội, mệnh danh là “đóa hồng hoang dã" đẹp nhất trong giới thương mại.

Khi gặp bà ta, tôi mới hiểu rõ danh hiệu đó thật sự là danh xứng vơi thực.

Gần năm mươi bảo dưỡng tựa như hai mươi, ngũ quan diễm lệ, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều tràn đầy sức hút, đẹp không nên lời.

So với mẹ tôi, hoàn toàn là sự khác biệt giữa hoa hồng đỏ và hoa hồng trắng.

Không có gì lạ khi ba tôi nhanh chóng lòng, hóa ra đã thay đổi khẩu vị.

"Chào dì ạ." Tôi ngoan ngoãn chào hỏi.

Tống Muội đánh giá tôi từ đầu đến chân, nhẹ, "Đây chính là Nam Tinh nhỉ, dáng vẻ cũng thật đẹp."

Bà ta đưa cho tôi một hộp quà: "Đây là quà gặp mặt dì gửi cho cháu, chỉ là một chút quà mọn, xem có thích không."

Một chiếc vòng tay ngọc hơn ba trăm vạn, không ra , mẹ kế tương lai còn hào phóng như .

Tôi cũng không giả vờ, lập tức thể hiện sự thích thú với món quà, ngoan ngoãn nhờ Tống Muội đeo cho tôi.

Không thể phủ nhận, bà ta có mắt chọn quà khá tốt.

Chiếc vòng này rất hợp với bộ trang phục tiểu thư khuê các mà tôi mặc hôm nay, không chỉ cổ tay tôi thêm mảnh mai trắng trẻo, mà còn mang lại cho tôi chút ý nghĩa thanh khiết không thể xâm phạm.

Ba tôi đột nhiên hỏi: "Kỳ Minh đâu, sao lại không đến?"

"Đang trên đường đến, chắc cũng sắp đến rồi." Tống Muội vừa dứt lời, người đã đến. 

Tống Kỳ Minh mặc bộ vest cao cấp, dáng người cao ngất thẳng tắp đi về phía này.

Tướng mạo của hắn rất giống Tống Muội, sống mũi cao, môi ửng đỏ, đều có vẻ đẹp đầy sức tấn công.

Điểm khác biệt duy nhất là đôi mắt xanh lam và đôi lông mày sâu hơn so với người châu Á.

Nhìn tổng thể, nghiệt mười phần.

Nghe chồng cũ của Tống Muội là người nước ngoài, nên Tống Kỳ Minh là con lai.

"Mẹ, Trình." Hắn gật đầu.

Thấy Tống Kỳ Minh, nụ khách sáo xa cách của Tống Muội trở nên chân thành hơn.

"Kỳ Minh, giới thiệu với cháu, đây là con của , Trình Nam Tinh."

Ba tôi kéo tôi lại, "Nam Tinh, gọi đi."

Tống Muội đứng bên cạnh hát đệm: "Kỳ Minh, Nam Tinh sau này sẽ là em của con. Làm thì phải chăm sóc nhiều hơn."

Bà ta nghiêng người, để tôi hoàn toàn lộ ra trước ánh mắt của Tống Kỳ Minh.

Cảm nhận ánh mắt của hắn cuối cùng đã chuyển sang tôi, tôi mới ngẩng đầu hắn.

Sau đó nâng khóe môi, hồn nhiên gọi: "Chào trai."

Giọng điệu muốn ngoan ngoãn bao nhiêu thì có bấy nhiêu, muốn vô tội đến mức nào thì có mức ấy.

Ban đầu, Tống Kỳ Minh không mấy quan tâm, khi ánh mắt chạm vào gương mặt tôi, hắn lập tức nheo mắt.

Nhưng ngay sau đó, hắn lại tự nhiên nở nụ .

Nụ vẫn như mọi khi ———— phóng đãng.

"Thì ra em mới của tôi lại....... ngoan như ."

Tống Kỳ Minh với ý nghĩa sâu xa, chỉ có tôi mới nghe ra giọng điệu cố ý chậm lại của hắn chứa đựng ẩn ý.

Hắn nhấn mạnh âm cuối: "Người trai như đây chắc chắn sẽ chăm sóc nhiều hơn."

Nghe lời hắn , tôi càng rạng rỡ hơn.

Chăm sóc là điều nên mà.

Dù sao hắn cũng là trai cũ mà tôi vừa đá cách đây ba tháng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...