Phượng Hoàng Trong Bóng [...] – Chương 8

, tôi :

 

“Cái thân hình nhỏ bé của cũng không dễ dàng gì nhỉ! Đàn ông trên giường không thích người quá gầy đâu. Sau này nhớ ăn uống nhiều vào!

 

“Một con gà miễn phí, chúng tôi nuôi !

 

“Còn nữa, dưỡng sức khỏe cho tốt, sau này cố mà đẻ thêm trứng!”

 

Cố Dao không ngờ tôi dùng chính lời của ta để chế giễu.

 

Cô ta phẫn nộ, kéo cổ áo lại, biểu cảm mất kiểm soát, hét lên với tôi:

 

“Cô ghen tị đúng không? Chồng không , không thấy bận tâm sao?”

 

Trước Kỳ Thâm, ta đã qua lại với nhiều đàn ông, không ít người trong số đó đã có vợ.

 

Những người vợ ấy đều coi ta như đại họa, sợ ta cướp chồng và tài sản.

 

Tôi cúi đầu, trong giây lát.

 

Cô ta hỏi:

 

“Cô ?”

 

Tôi chậm rãi đáp:

 

“Chỉ cần không ly hôn, hay không thì có liên quan gì?”

 

Cố Dao tôi bằng ánh mắt thương , chắc chắn :

 

“Rồi sẽ ly hôn thôi.”

 

Tôi mỉm , xoay người rời đi.

 

Cố Dao nằm trên giường hét lớn:

 

“Sẽ ly hôn! Người đàn ông mạnh mẽ sẽ chọn người phụ nữ ta nhất! Cố Cần, chờ đấy, sẽ bị bỏ rơi! Tôi mới là kẻ thắng trong cuộc đời này!”

 

Tôi không quay đầu lại, khóe môi chỉ tràn đầy sự chế nhạo.

 

Năm 17, 18 tuổi, dựa vào gia đình giàu có, Cố Dao ức hiếp đủ kiểu những người yếu thế.

 

Đến giờ, khi đã 27, 28 tuổi, mất đi sự hậu thuẫn từ nhà họ Cố, cũng không có học thức hay tài năng, thứ duy nhất ta sở hữu là khuôn mặt xinh đẹp, thân hình nóng bỏng và tính cách ngông cuồng.

 

Cô ta nghĩ rằng, với ba thứ đó, có thể trở thành vũ khí chinh phục đàn ông.

 

ta tưởng rằng, chinh phục đàn ông nghĩa là chinh phục cả thế giới…

 

—-------------

 

Vệ sĩ của Kỳ Thâm dĩ nhiên đứng về phía ta.

 

Cuộc trò chuyện giữa tôi và Cố Dao nhanh chóng truyền đến tai Kỳ Thâm. Tôi còn chưa về đến nhà, ta đã gọi điện.

 

“Trước giờ chưa từng thấy em để tâm như , Cố Dao này quả nhiên không giống người thường.

 

“Yên tâm, sẽ không ly hôn với em đâu. Cô ta chỉ là xe buýt công cộng, tính cách có hơi đặc biệt thôi, chơi một chút mà.”

 

Tôi chỉ “ừ” một tiếng.

 

“Không có gì nữa thì tôi cúp máy đây.”

 

“Ấy, đợi đã!”

 

Tôi giữ điện thoại, nghe hơi thở của ta qua đầu dây bên kia.

 

Anh ta do dự vài giây, rồi hỏi một câu rất buồn :

 

“Em thật sự chưa từng sao?”

 

Tôi hỏi ngược lại:

 

“Đều là người trưởng thành cả rồi, với không gì? Đây chỉ là cuộc hôn nhân liên kết, chẳng lẽ từng tôi?”

 

Anh ta nhanh chóng đáp:

 

“Chưa từng.”

 

Rồi cúp máy cái rụp.

 

Tôi tiện tay ném điện thoại lên ghế.

 

Đúng là thần kinh.

 

 

Lần này Cố Dao bị thương rất nặng.

 

Cô ta chẳng có ý thức gì, nghĩ rằng mọi thứ sẽ như những lần trước, chỉ cần dọn sạch bên trong tử cung là xong.

 

Nhưng điều ta lo lắng nhất là đã mấy ngày Kỳ Thâm không đến tìm ta. Cô sợ có ai đó cao tay hơn, nhân lúc ta đang bệnh mà cướp mất ta.

 

, đêm trước khi xuất viện, ta giả vờ bỏ trốn, cố để vệ sĩ phát hiện.

 

Sau đó, chờ Kỳ Thâm đến, ta tự dàn dựng một màn “ ta trốn, ta đuổi, ta không thể thoát”.

 

Trong màn kéo đẩy căng thẳng ấy, một người cố quyến rũ, một người bị dục vọng chế ngự. 

 

Kết quả là cả hai lao vào nhau, kéo nhau vào phòng bệnh và bắt đầu chuyện đó.

 

Cố Dao hiểu cách kích thích người khác.

 

Còn Kỳ Thâm, với những ngày dài bổ sung đủ loại thực phẩm dưỡng khí huyết và tăng cường sinh lực, sức khỏe của ta giờ không thua kém gì một vận viên đại học.

 

Và rồi, bi kịch lại xảy ra —

 

Cố Dao gục trên giường, còn Kỳ Thâm đứng phía sau.

 

Hai người đang chìm đắm trong cuộc vui.

 

Bất ngờ, Cố Dao cảm thấy bụng dưới đau quặn, cơ thể không kiểm soát mà khuỵu xuống, Kỳ Thâm vẫn tiếp tục…

 

Tiếng hét như mổ lợn vang khắp cả tòa nhà bệnh viện.

 

!!!

 

Tử cung của Cố Dao vẫn còn viêm nhiễm, vì va chạm quá mạnh mà bị sa tử cung.

 

Còn Kỳ Thâm, cú va cuối cùng của ta đập vào eo ta, khiến bộ phận sinh dục của ta bị rách toạc.

 

Cả hai người đều phải đưa vào phòng phẫu thuật ngay lập tức.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...