Chồng tôi tên là Kỳ Thâm, nhị thiếu gia nhà họ Kỳ.
Cuộc hôn nhân của tôi và ta là một cuộc liên hôn thương mại. Có cảm, không nhiều.
Tôi đã từng cố gắng ta, tiếc là ta quá phóng túng. Người có thể xếp thành một hàng dài, có nam có nữ, bất kể già trẻ.
Nếu chỉ là tiêu tiền và lên giường, tôi có thể coi như không thấy.
Đáng tiếc, những người của ta có một số kẻ không biết điều, thích chạy đến trước mặt tôi khiêu khích.
Đáng ghét hơn nữa, Kỳ Thâm không biết từ khi nào đã nhiễm một thói xấu: trở nên bạo lực trên giường. Nhiều lần đến mức phải đưa người vào viện.
Tôi từng nghĩ đến chuyện ly hôn.
Nhưng sau khi cân nhắc lợi nhiều lần, tôi thấy không đáng.
Hai nhà Kỳ - Cố có rất nhiều hợp tác thương mại. Nếu ly hôn, chắc chắn sẽ tổn thất lớn.
Vì , tôi cố gắng đẩy ta ra xa mình.
—----------------
Một ngày nọ, có một người lạ thêm tôi trên WeChat. Tin nhắn xác nhận ghi rõ:
“Những gì cướp từ tôi, tôi sẽ giành lại toàn bộ!”
Phản ứng đầu tiên của tôi chính là: Cố Dao.
Năm đó, khi rời khỏi nhà họ Cố, ta đã đúng những lời này.
Tôi gọi điện cho trợ lý, cầu ấy điều tra về cuộc sống của Cố Dao trong những năm qua.
Trợ lý nhanh chóng quay lại báo cáo.
Sau khi ra tù, cuộc sống của Cố Dao cũng ổn, việc trên du thuyền, quan hệ với nhiều người đàn ông, kiếm không ít tiền.
Chỉ là—
“Cố tổng, bây giờ ta đang qua lại với Kỳ tổng.”
Trợ lý dè dặt quan sát sắc mặt tôi.
Tôi gập tài liệu trên tay lại, ngước lên ấy.
“Còn gì nữa?”
“Anh ta đang bao nuôi ta ở biệt thự trên đỉnh núi. Gần đây rất cưng chiều, thỉnh thoảng lại ghé qua.”
Tôi gật đầu “ừm” một tiếng, mở điện thoại, nhấn vào nút đồng ý cầu kết .
Cố Dao lập tức gửi cho tôi một bức ảnh.
Đó là hình một con phượng hoàng đen đang dang cánh.
Cô ta muốn rằng ta chính là phượng hoàng đen.
Tôi khẽ , trả lời lại: “Chỉ bằng thôi sao? Cũng xứng?”
—------------------
Cố Dao là người cũ mà tôi không thể không đến xem.
Tôi đứng bên ngoài cửa sổ biệt thự.
Kỳ Thâm sải bước vào phòng khách, một tay giữ lấy gáy Cố Dao, lao vào hôn ta như một con thú hoang.
Cố Dao cắn mạnh vào môi ta, sau đó đẩy mạnh ra, rồi tát một cái vang dội.
Thời gian như ngừng lại trong hai giây.
Kỳ Thâm từ từ ta, khóe môi cong lên, đôi mắt bùng cháy ngọn lửa của dục vọng.
Anh ta quệt máu trên môi, ánh mắt đầy sự đam mê và kích .
Cố Dao đột nhiên bật , ngông cuồng như 17 tuổi năm nào, người đã từng ngang tàng không kiêng nể bất kỳ ai.
Kỳ Thâm lại giữ chặt gáy ta, tiếp tục hôn điên cuồng.
Đồng tử tôi co rút dữ dội.
Khác với những người khác cố gắng vừa lòng Kỳ Thâm, Cố Dao đi ngược lại hoàn toàn, đúng là đặc biệt.
Bất chợt, Cố Dao mở mắt.
Ánh mắt vẫn kiêu ngạo như trước, ngón trỏ và ngón cái tạo thành hình khẩu súng, tác bắn về phía tôi.
Pằng!
Tôi cảm thấy như một viên đạn găm thẳng vào trán mình, hơi choáng váng, lùi lại nửa bước.
Xung quanh, người hầu im lặng như tờ.
Trợ lý đứng bên cạnh tôi hỏi:
“Cố tổng, định thế nào?”
Bạn thấy sao?