“Thì ra nàng ta là a tỷ của ngươi, nàng ta có dung mạo giống A Tâm cuối cùng vẫn không phải là nàng, chỉ là một kĩ nữ mà cũng đòi sinh con cho ta sao?”
Vạn Văn Bá đến điên loạn.
Ta hắn, sắc mặt dần dần biến thành dữ tợn, cơ thể không thể kiểm soát , ngũ quan vặn vẹo, khuôn mặt đỏ bừng.
"Ngươi, ngươi, ly rượu vừa rồi...?"
Ta không để ý đến hắn, quay người rời đi.
Không phải hắn thích nữ nhân sao, thì để hắn vì không có nữ nhân mà c.h.ế.t đi.
Khi ta đi tới cửa lao ngục, bên trong liền truyền ra tin tức Vạn Văn Bá thất khiếu xuất huyết mà qua đời.
Không uổng công ta mỗi đêm đều cho hắn uống thuốc bổ, y rượu vừa rồi chỉ đẩy nhanh tác dụng.
Hắn trúng mị dược, không thể đạt thỏa mãn, chẳng qua chỉ là tàn phế mỗi ngày bổ sung tinh lực như , một khi không thoả mãn, sẽ dẫn đến c.h.ế.t người.
Đây là ta báo thù cho a tỷ lần thứ ba.
30
Sau khi ra khỏi lao ngục, ta cùng Trường Sinh đi đến mộ của a tỷ.
Ta Trường Sinh, người mà năm đó rất a tỷ, vẫn luôn khóc lóc bên mộ.
Trường Sinh cuối cùng cũng nhận ra mình đã sai, vì sợ ánh mắt thế tục mà không dám những điều cần , không dám chuộc thân cho a tỷ, không dám hứa hẹn với a tỷ.
Hắn đã sợ bị người đời chỉ trích khi a tỷ c.h.ế.t đi, hắn mới nhận ra sai lầm của mình lớn đến nhường nào.
Trường Sinh từng , báo thù cho a tỷ rồi hắn sẽ đi theo a tỷ.
"A tỷ sẽ không muốn ngươi đi theo như , hơn nữa, chuyện này không phải lỗi của ngươi, chỉ có thể đổ lỗi cho thế tục này đầy rẫy sự bất công. Hay là ngươi có thể ở lại ba năm, quét dọn mộ phần của a tỷ. A tỷ là một người rất sạch sẽ."
31
Xử lý xong mọi chuyện, ta mang theo Tiểu Liên suốt đêm lên đường tới Từ Châu.
Ta không tìm Kiều Thành, y chỉ là một giấc mộng đẹp trong lòng ta.
32
Ba năm sau.
Ngoài cửa sổ, gió xuân thổi qua, khiến mặt hồ dậy lên những gợn sóng.
Mùa xuân năm nay đến sớm, hoa đào rơi rụng đầy đất, đẹp đến không thể tả.
Ta đang giặt quần áo trong sân thì nghe tiếng bước chân vang lên ngoài cửa.
Cửa lớn đột nhiên mở ra, hai người mặc đồ đen bước vào, đứng ngay ngắn.
Ta thấy Kiều Thành từng bước một tiến về phía ta, vội vàng đứng dậy, muốn quay vào trong nhà.
Nhưng ngay sau đó, một đôi tay ôm ngang hông ta, đẩy ta ngã vào trong phòng, lên giường mềm mại.
Bóng dáng bao phủ, Kiều Thành đứng gần ta, mặt y ngay sát ta.
Ta đưa tay ngăn chặn môi y.
"Ta không phải là người trong sạch, sao xứng với ngài."
"Kiều Thành ta không quan tâm điều đó, ta chỉ biết là ta thích nàng."
"Nhưng ta chỉ lợi dụng ngài để báo thù cho a tỷ."
"Ta cam tâm nguyện bị nàng lợi dụng."
Ngay sau đó, một nụ hôn vội vàng rơi xuống.
33
Hôm nay là Tết Khất Xảo, ta muốn cùng Kiều Thành lên phố cầu phúc.
Không, bây giờ phải gọi là phu quân, vì ta đã là Kiều phu nhân chính thức.
Đứng trên tường thành, xa xa, hàng nghìn đèn hoa đăng sáng như những vì sao đang trôi dạt trên bầu trời.
"Chúng ta viết xuống những nguyện vọng của mình, thả đèn Khổng Minh, không lén đối phương."
"Được rồi, đều nghe theo nàng." Kiều Thành chiều ta.
Ta viết từng chữ một:
"A tỷ Từ Tịch Dao, kiếp sau đến lượt muội bảo vệ tỷ."
Ta và Kiều Thành cùng nhau thả đèn Khổng Minh.
Trên đường về nhà, ta hỏi Kiều Thành có phải y đã viết nguyện vọng muốn cùng ta vĩnh viễn ở bên nhau không.
Y không phải.
Nhưng ta rõ ràng thấy, y viết: 【 Kiều Thành muốn cùng Từ Tịch Nguyệt đời đời kiếp kiếp ở bên nhau, vĩnh viễn không xa rời. 】
( xong )
Bạn thấy sao?