Phù Tang Hoa – Chương 3

dong-dong

Lời từ người đăng

dong-dong · Tác giả

ết cha mẹ ta cùng đệ đệ."

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Tạ Hành khẽ cười một tiếng: "Vậy là ngươi nghĩ như thế nào đây?"

Ta nghĩ như thế nào nhỉ?

Cha nương đối với ta, dĩ nhiên không tốt bằng đệ đệ nhưng bọn hắn dù sao cũng nuôi lớn ta.

Nương nói, trên trấn rất nhiều cô nương vừa ra đời liền bị dìm chếch, bọn hắn không những không có gi//ết ta, còn cho ta ăn mặc, ta hẳn là phải cảm tạ ân đức này.

Thế nhưng ——

"Ta kỳ thật, cũng từng tưởng tượng sẽ được như đệ đệ, không cần làm việc, còn có thịt ăn, có quần áo mới mặc......" Ta nhỏ giọng nói, "Thế nhưng là nương nói ta là nữ nhi, là là hàng bồi thường, không nên yêu cầu nhiều như vậy......"

Mặt trời đã lặn về hướng tây, ánh sáng xuyên qua song cửa sổ dần dần nhuộm một chút màu đỏ vàng ấm áp.

Tạ Hành động tác rất nhẹ, đẩy ra vạt áo của ta, lộ ra vết thương nơi đầu vai còn đang khép miệng.

Vừa lạnh vừa đau, ta bị loại cảm giác này đột nhiên kéo vào trong hồi ức.

Xế chiều hôm ấy, đệ đệ đoạt đoạt đao đốn củi của ta, củi chưa bổ xong,, ta sốt ruột đi lấy lại, hắn liền một đao ché//m vào vai.

Má)))u chảy ồ ạt.

Ta đau đến không kêu ra tiếng, vừa đẩy hắn một chút, nương liền xuất hiện.

Nàng giơ tay lên, đánh liên tục vào mặt ta, quát lớn: "Tiểu Thảo, kia là đệ đệ ngươi! Hắn mới vừa lớn, sao ngươi có thể mạnh tay như thế, ngươi, cái loại hàng bồi thường này, làm sao tâm cơ ác độc như vậy !"

Vì trừng phạt ta động thủ với đệ đệ, đêm hôm đó, ta không được ăn cơm.

"Ngươi phải nhớ kỹ cơn đau này." Trong lúc bàng hoàng, ta cảm thấy một lực ấm áp nắm lấy tay mình, giọng nói của Tạ Hành trầm thấp vang lên, "Tang Tang, hà cớ gì phải lấy ơn báo oán?

"Coi như ngươi hận bọn hắn, ngươi muốn gi////ết bọn hắn, cũng không sai."

Như vậy có được không?

Ta cơ hồ lạc vào đôi mắt sâu thẳm đó và không nói nên lời một lúc lâu.

Tạ Hành khe khẽ thở dài, đưa tay sờ sờ tóc của ta: "Thôi, ngươi chưa hiểu, trẫm chậm rãi dạy ngươi sau vậy."

Tạ Hành đỡ ta đứng lên, lại từ trên bàn nhặt lên cây trâm hoa, bỏ vào trong tay của ta: "Ngươi coi như hôm nay không có cùng trẫm nói qua những lời này, nghe lời bọn hắn nói, ba ngày một lần, thả một hạt vào trong trà."

Ta nhìn hắn, nghiêm túc lắc đầu cự tuyệt: "Ta sẽ không hạ độc Ngài."

Tạ Hành trong mắt ánh lên một chút bất đắc dĩ: "Tang Tang, trẫm lại không phải người ng//u, đương nhiên sẽ không uống."

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Truyện liên quan

Đăng nhập





Đang tải...