Phu Quân Mang Về [...] – Chương 9

Đỗ Y Y nhào đến ôm ch-ặt lấy Cố Niên Võ, đôi mắt đỏ bừng vì giận dữ:

“Cố lang, ta cố ý đấy, ta đang trả thù chúng ta!”

Cố Niên Võ vẫn không thể tin , nghiến răng :

“Chẳng phải ngươi muốn một phần tư sao, giờ đã quyên hết rồi, ngươi không lấy một đồng nào cả.”

Ta dang hai tay, tư thế càng thêm kiêu ngạo.

“Hiên Viên nhà ta của cải đầy kho, ai thèm mấy đồng bạc lẻ của ngươi?”

“Hồi môn của ta đã vận chuyển đi trong đêm, hôm nay quyên góp đều là đồ của Cố phủ, lấy danh nghĩa Cố phu nhân mà , hahaha!」

“Hai ngươi là đôi cẩu nam nữ, từ nay cứ ôm nhau hít không khí mà sống đi!”

“……”

Cố Niên Võ tức giận đến đỏ cả cổ, không chịu nổi nữa, rút bảo kiếm bên mình ra, chĩa thẳng mặt ta mà tiến.

Ta xoay người tránh khỏi mũi kiếm, thuận tay bẻ một cành liễu, đối mặt với hắn.

Cố Niên Võ vì kích mà chiêu thức võ công có nhiều sơ hở, ta dễ dàng hóa giải.

Lá cây bay tán loạn, xao mặt nước trong hồ.

Những con chim sẻ đang đậu trên cây xem kịch cũng bay tán loạn.

Đám gia nhân không biết phải sao, quản gia giậm chân khẩn cầu:

“Tướng quân, phu nhân, đừng đánh nữa, đánh nữa thì nhà này sẽ sập mất!”

Cành liễu dù sao cũng khó đối kháng với kiếm sắt, qua hơn trăm chiêu, ta dần dần rơi vào thế yếu.

Ta lùi đến mép mái nhà, ngói dưới chân cũng đã lung lay.

Ta ném cành liễu về phía Cố Niên Võ, lợi dụng lúc hắn đỡ chiêu, từ trên mái nhà nhảy xuống, nhẹ nhàng đáp đất. Cố Niên Võ cũng lập tức nhảy theo.

Ta một tay nắm lấy Đỗ Y Y đang hồn xiêu phách lạc, chắn trước mặt ta.

“Ngươi đ-â-m đi!” Ta đe dọa, “Đ-â-m vào mặt ta ta này.”

Đỗ Y Y sợ đến nỗi nhắm ch-ặt mắt, run rẩy như cầy sấy.

“Tiểu Thúy, chúng ta đi.”

Tiểu Thúy lập tức hiểu ý, theo sát phía sau ta.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...