13
Mũi tên sắc nhọn xuyên qua ngực.
Tất nhiên không phải là một vết thương nhẹ.
Ngược lại hiện tại cực kỳ nguy hiểm.
Bùi lão phu nhân vội vàng chạy đến, thấy Bùi Hoài máu me khắp người, đôi mắt tối sầm vì lo lắng, vẫn không quên trách mắng ta không chịu an phận ở trong nhà, suốt ngày nghĩ đến việc chạy ra ngoài.
Ta không còn lòng dạ nào tranh luận với bà ta.
Nhưng khi ngẩng đầu lên, lại thấy một nữ tử đi theo sau lưng bà ta.
Triệu Yểu.
Sắc mặt nàng ta tái nhợt, đôi mắt đỏ hoe, đang không ngừng lau nước mắt.
Nàng ta còn lo lắng cho an nguy của Bùi Hoài hơn cả chính phòng thê tử là ta.
Nàng ta nhận thấy ánh mắt của ta, vô thức rụt bả vai lại, giống như ta là một con thú dữ..
Bùi phu nhân ý tới điều này, vội vàng đứng ngăn trước mặt nàng ta, sợ rằng ta sẽ tổn thương nàng ta.
Đây là sự đối xử mà ta chưa bao giờ nhận sau nhiều năm thành thân.
Có lẽ ta là lòng dạ thánh mẫu, ta thật sự không muốn khó nàng ta.
Thế gian này nữ tử vốn đã khó khăn rồi, cần gì phải khó nhau?
Khi Bùi Hoài thu xếp ổn thỏa thì trời đã rạng sáng.
Ta chỉ cảm thấy bụng dưới có chút co rút đau đớn, có lẽ là do mệt mỏi suy nhược, uống một bát thuốc dưỡng thai xong định đi ngủ một lát.
Nhưng ta không nghĩ tới, Bùi lão phu nhân lại không kiên nhẫn như .
Không đợi Bùi Hoài tỉnh dậy, bà ta đã muốn đối đầu với ta.
"Đây là biểu muội của Hoài Nhi, ta dự định nạp nàng ấy thiếp cho Bùi Hoài."
Ta cụp mắt xuống, vô thức vuốt ve cuốn sách Kinh Thi.
Thấy ta không tỏ thái độ, bà ta lại sốt ruột : “Hai người sống với nhau đã nhiều năm, cũng đã có một đứa con. Khi ngươi chưa có con, Hoài Nhi lo lắng ngươi suy nghĩ nhiều, bây giờ ngươi đã có con, cũng đã ngồi vững vàng vị trí chính phu nhân, lại không thể để trưởng tử nhà hầu gia cứ lưu lạc bên ngoài, không thể để Yểu Nương cứ không có danh phận như .”
Lúc này, ta mới hiểu tại sao bà ta đã không thể chờ đợi nữa.
Bà ta biết Bùi Hoài tỉnh lại nhất định sẽ không cho phép Triệu Yểu vào cửa, nên bắt ép ta phải gật đầu trước. đến lúc đó Triệu Yểu dẫn theo đứa trẻ vào phủ, là cách tốt nhất Bùi Hoài để xa lánh ta, cũng miến cho mẫu tử bà ta xảy ra mâu thuẫn.
Một mũi tên trúng ba con chim.
Thật là một kế sách hay.
Ta đặt Kinh Thi xuống, giọng điệu rất nhẹ nhàng.
"Được."
Bùi lão phu nhân sửng sốt, ngay cả Triệu Yểu vốn luôn không lời nào cũng ngẩng đầu ta, không ngờ ta lại thoải mái đồng ý như .
Dù sao ta đã một mình chiếm đoạt Bùi Hoài nhiều năm như .
Ta khẽ một tiếng, ánh mắt trong vắt sáng lên.
"Ta đồng ý, lão phu nhân cứ tuỳ ý chọn ngày cho nàng vào cửa đi."
Bạn thấy sao?