Phiếu Giảm Giá Cô [...] – Chương 11

Nước mắt tôi cứ thế tuôn rơi. 

 

Tôi khóc như trút hết nỗi đau trong lòng. 

 

Bạn thân của tôi là Dương Uyển My, trước giờ chưa bao giờ đăng trạng thái, đã viết bốn ngàn mấy trăm chữ về kết quả phiên tòa, viết về toàn bộ câu chuyện rồi đăng lên trạng thái khiến cho cả vòng bè bùng nổ. 

 

Thời gian, địa điểm, nhân vật, mối quan hệ giữa các nhân vật; đơn vị hành chính, quá trình phát triển, cao trào, kết quả diễn biến của sự việc,— tác phẩm đạt điểm số tuyệt đối. 

 

Lại còn đăng lên Zhihu, Weibo, Douyin, Kuaishou, Xiaohongshu mỗi nơi một lần nữa! 

 

Đến luật sư Nhạc cũng đăng lên nền tảng tự phương tiện truyền thông của riêng , ấy viết theo giọng vạch trần tên đàn ông tệ bạc. 

 

Ngay tức khắc lại lên cả hot search nữa. 

 

Anh quản lý của khách sạn cũng đăng lên vòng bè, lần này vòng bè của Chu Phụ Lễ cũng nổ tung. 

 

Tôi còn tung cả đoạn ta chat đe dọa tôi lên. 

 

Dù cả xã hội có chết đi chăng nữa, tôi thực sự thật tâm cũng muốn ta chết. 

 

Quản lý của khách sạn thấy vòng bè của tôi cũng đăng lại theo. 

 

"Thằng này, tôi thực sự khinh." Người quản lý

 

22 

 

Lần này, người bị bạo lực trên mạng là Chu Phụ Lễ . 

 

Đồng nghiệp công ty, học cấp hai, học cấp ba, học đại học, họ hàng, nhà hàng xóm, toàn bộ đều chỉ trích ta. 

 

Nhân viên hành chính của công ty thậm chí còn chuyện với ta. 

 

Mong ta về nghỉ ngơi ở nhà mấy tháng. 

 

Tôi suýt chút nữa quên là bản thân vẫn còn trong nhóm gia đình họ. 

 

Anh rể cũng chẳng có suy nghĩ đưa tôi ra khỏi nhóm hay để người nhà đá tôi ra. 

 

Tôi vội vàng sao chép rồi đăng lên mấy trăm chứ của Dương Uyển My, rồi đủ thứ ảnh chụp màn hình, video, ảnh gì cứ thế mà đăng ầm lên. 

 

Nhóm ba bốn mươi mấy người. 

 

Họ hàng họ nhà Chu Phụ Lễ , em của Tống Xuân Lan, không ngừng liên tiếp gắn tên hai người họ, rồi hỏi họ một tràng câu hỏi chấm. 

 

Để tôi thiệt lớn đến như

 

Chỉ để xấu hổ thôi là tử tế lắm thay cho rồi. 

 

Tôi cũng gắn tên hai người: 

 

"Đây là người Chu gia, người của nhà Tống đấy, Thật là người trong sạch!" 

 

Chắc là các các bác trong nhóm còn chưa đọc xong, chữ nhiều thế mà. 

 

Lũ trẻ thì đọc rất nhanh, chúng đọc xong thậm chí còn bày tỏ ý kiến của mình: 

 

"Ui trời Xuân Lan ơi, không cưới con dâu thì đừng cưới chứ! Đến mức tự biến và biến chúng tôi thành kẻ lừa đảo, này, giờ thì nổi tiếng nhé!" 

 

"Em họ Phụ Lễ, vừa rồi mẹ của cậu còn khoe với mẹ của tôi, là không tốn một xu đã lấy con quan chức, đúng là mẹ cậu chẳng khoác thật, đúng là không tốn xu nào!" 

 

"Anh họ ? Phụ Lễ nhà người ta thực sự không tốn một xu, sau này, nếu có cưới lại thì chắc phí tổn lớn lắm!" 

 

23 

 

Nhanh chân lên, trước khi quản lý nhóm đá tôi khỏi nhóm. 

 

Tôi nhanh chóng chụp màn hình lại đoạn ghi chép trò chuyện. 

 

Trong đó có không ít lời lẽ của Tống Xuân Lan vu khống bôi nhọ tôi. 

 

Còn cả đồng nghiệp của Tống Xuân Lan nữa. 

 

Thực ra tôi vốn chẳng định muốn sống chết với bà ta. 

 

Ai mà ngờ bà ta lại đi khởi tố tôi vì danh dự của bà ta! 

 

Tôi sao chép đoạn bốn ngàn chữ mà Dương Uyển My viết ra, đóng dấu, sau đó nghĩ bụng cầm theo đơn gửi đơn kiện vào trường. 

 

Nhưng lần này ông bảo vệ kiên quyết không cho tôi vào. 

 

Không cho tôi vào, tôi sẽ chờ ở ngoài cửa. 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...