“Nói cho các ngươi một bí mật, kỳ thực, ta không phải nữ nhi của Công tước, Tử Mặc mới là tiểu thư đích thật.”
“Ta mới là đứa trẻ mồ côi xuất thân từ khu ổ chuột, ta đã trở thành Vương hậu, vạn người kính ngưỡng.”
“Lịch sử sẽ ghi nhớ khoảnh khắc này, ta, Tử Mặc, Zeus, tên của chúng ta, nhất định sẽ vang danh khắp đại lục.”
Đương nhiên, Zeus là sự sỉ nhục, ta và Tử Mặc, là vinh quang.
Ta về phía Zeus: “Bị một nữ tử xuất thân từ khu ổ chuột ô uế thân phận tôn quý, tư vị thế nào? Zeus thân của ta.”
“Đúng rồi, kỳ thực ta, chưa từng thích ngươi, ngươi còn không hấp dẫn ta bằng An Tư Mặc.”
Zeus bị ta chọc tức đến mức sắc mặt xanh mét, định xông lên, kết quả lại phát hiện mình không thể đậy!
Hắn lập tức hiểu ra, ta đã hạ độc hắn!
Bỏ qua ánh mắt muốn g.i.ế.t người của Zeus, ta tiếp tục : “Vương hậu này ta cũng đã rồi, cũng không có gì thú vị, ta phát hiện, vẫn là người khai có ý nghĩa hơn, cho nên.”
Ta giơ Thánh kiếm Tử Mặc tặng ta lên, Thánh kiếm phát ra ánh sáng thần thánh, bao phủ lấy ta, ta kiên định : “Ta muốn cùng Tử Mặc, đi khai Quang Minh quốc độ!”
Tử Mặc và An Tư Mặc một trái một phải đứng bên cạnh ta, bên dưới đài phát ra tiếng xôn xao kịch liệt, Zeus ngã xuống đất, không thể tin chúng ta, cuối cùng tức giận đến mức phun ra một ngụm máu tươii.
Người Tử Mặc mang đến lớn tiếng hô vang Quang minh thần, còn ta bắt cóc Zeus, bị Tử Mặc và An Tư Mặc dùng một cái áo choàng mang đi.
Trở về sau, chúng ta lại bí mật bắt cóc ba vị Đại Công tước, cùng bọn họ rất hòa bình chuyện một chút.
Nhờ có An Tư Mặc và ma dược ta điều chế, hai người chúng ta liên thủ, ma dược điều chế ra, quả thực không ai địch nổi.
Phụ thân của Tử Mặc còn định khuyên Tử Mặc quay về, Tử Mặc hỏi ông ta, có nguyện ý truyền lại chức vị Công tước cho nàng ấy không?
Lão Công tước tự nhiên không muốn, chức vị Công tước, là phải truyền cho ca ca của Tử Mặc, Tử Mặc lạnh một tiếng, g.i.ế.t ca ca, chẳng phải chỉ còn lại nàng ấy sao?
Lão Công tước sợ hãi, cuối cùng chỉ đành đồng ý hiệp nghị hòa bình của chúng ta, chúng ta đưa bọn họ bao gồm cả Zeus trở về.
Tử Mặc chính thức thành lập Quang Minh quốc, ta và An Tư Mặc, là cánh tay trái phải của nàng ấy, mỗi người đảm nhiệm chức vụ quan trọng, học sinh trước kia của học viện, cũng có người đến đầu quân cho chúng ta.
Cho dù là khai , hay là biến cách, đổ máu là không thể tránh khỏi, ta và Tử Mặc đều là người đã từng chém g.i.ế.t ở tầng lớp dưới đáy, thủ đoạn quản lý cũng rất tàn nhẫn.
Đã chọn đi con đường này, sẽ không hối hận, càng ngày càng nhiều người gia nhập chúng ta, chúng ta bắt đầu phát triển công nghiệp, dần dần, các quốc gia khác cũng bắt đầu trọng phát triển công nghiệp, theo sự phát triển, càng ngày càng nhiều người đưa ra lý niệm bình đẳng, tự do, nhân quyền, chế độ nô lệ triệt để biến mất trên toàn bộ đại lục.
Mà ta, ban đầu chỉ cứu một bé , không ngờ bé kia sau này lại trở thành người vĩ đại, ngay cả ta, cũng trở thành người phi thường!
Có lẽ đây vẫn chưa phải là thời đại tốt đẹp nhất, chúng ta vẫn luôn nỗ lực thay đổi, tin tưởng tương lai, cũng sẽ ngày càng tốt đẹp hơn, chúng ta đã tận lực, tốt nhất có thể.
(Toàn văn hoàn)
Bạn thấy sao?