Những năm đầu, phụ thân ta thi cử nhiều lần không đỗ, phụ cũng từng giới thiệu cho phụ thân ta một chức quan nhỏ ở huyện.
Nhưng phụ thân ta cứng nhắc, việc bảo thủ, không tránh khỏi đắc tội với bên trên, khiến phụ cũng không vui.
Quan hệ giữa hai nhà từ đó trở nên nguội lạnh.
Ta vào kinh là để gặp tiểu muội ruột của mình, Thẩm Trân.
Tiểu muội mà ta thương, trân trọng từ nhỏ, lại bị ả xuyên không chết tiệt kia dễ dàng cướp mất thân xác.
Kiếp trước, ả xuyên không kia đội lốt Thẩm Trân, nhiều chuyện khó .
Ả hô hào với ta, rằng con người sinh ra đều bình đẳng.
Nhưng ả lại không chịu về quê, cúi lưng cắt lúa, còn chu môi phàn nàn:
Đó là việc của nông dân ở quê, ả phải những chuyện kinh thiên địa.
Ả , tự do, bác ái.
Nhưng ta lại thấy rõ ả vì muốn một công tử cao quý để mắt đến, cố trang điểm thật đẹp đi theo phát cháo lại khinh thường những người ăn xin bên đường.
Đôi mắt không an phận liếc ngang liếc dọc, chỉ để tâm đến người bên cạnh, bỏng tay bà lão ăn xin.
Ả , nam nữ bình đẳng nên nhất phu nhất thê.
Phụ mẫu ta giúp ả định hôn với đồng môn của huynh trưởng ả lại coi thường người ta chỉ là trạng nguyên hạng bét.
Ngay sau đó, ả nữ phẫn nam trang, lẻn vào thanh lâu để gặp gỡ những người gọi là quý nhân.
...
Những lời đó, ta không thể phân biệt đúng sai.
Nhưng vì sự kinh thiên địa và hành ngược đời của ả, rõ ràng suýt chút nữa khiến tiểu muội ta bị thiêu chết!
Ta tưởng tiểu muội ta bị bệnh.
Nhưng không ngờ sau khi chết mới biết, linh hồn của tiểu muội ta đã bị một linh hồn tà ác ở thế giới khác nuốt chửng.
10
Đến dinh quan của Phủ Doãn Kinh Triệu, ta thấy tiểu muội với đôi mắt sáng ngời đứng bên cạnh , không khỏi đỏ hoe mắt.
Cô :
"Hai tỷ muội các con đã lâu không gặp, chắc là nhớ nhau lắm, xuống dưới chuyện đi."
Tiểu muội ta, Thẩm Trân, tươi như hoa.
"Nhị tỷ tỷ, cuối cùng tỷ cũng đến kinh thành rồi."
Ta ôm chặt lấy tiểu muội, chỉ cảm thấy như thứ mất đi cuối cùng cũng lấy lại .
"Mới đây muội theo đến phủ, không ngờ lại gặp trưởng tỷ, tỷ ấy…"
Kiếp trước, sau khi Thẩm Dao Hầu phủ nhận lại, liền đổi tên thành Thẩm Dao, ta và tỷ ấy không còn gặp lại nhau nữa.
Sau đó, Thẩm Dung tìm cách trở thành thái tử phi.
Ung Ninh Hầu phủ bị tân đế ra lệnh chém cả nhà, Thẩm Dao vì đã gả xa từ sớm, sau đó cùng phu gia lưu vong đến Lĩnh Nam, mới có thể giữ mạng sống.
Giờ đây, ta nghe tin tức về trưởng tỷ, bỗng cảm thấy thương hải tang điền.
"Trưởng tỷ thế nào?"
"Nghe tỷ ruột của chúng ta đã hạ độc vào điểm tâm của trưởng tỷ và phu nhân Hầu gia. Trưởng tỷ suýt chút nữa vì thế mà phải vào ngục, phu nhân Hầu gia ngự y cứu kịp thời, mới giải tai họa này."
Lúc đầu, nghe ma ma của Hầu phủ kể lại, ta còn tưởng là quá.
Không ngờ, Thẩm Dung độc ác đến độ ngay cả dưỡng mẫu cũng không định tha.
Tiểu muội ta tái mét mặt.
"Nhị tỷ tỷ, muội càng nghĩ càng sợ, nếu phu nhân Hầu gia có mệnh hệ gì, liệu có liên lụy đến nhà chúng ta và nhà không?"
Ta suy nghĩ một chút, an ủi: "Sẽ không đâu."
"Nhị tỷ tỷ không lừa muội chứ?"
"Nếu thực sự muốn trách tội thì hai nhà chúng ta đã gặp họa từ lâu rồi."
Đạo lý mà , bí mật của những gia tộc quyền quý như thế này chắc chắn phải che giấu thật kỹ.
Nhưng Ung Ninh Hầu phủ không những tuyên truyền cho mọi người đều biết, mà sau đó lại dễ dàng tha cho Thẩm Dung.
Ung Ninh Hầu phủ có ý gì?
11
Cô phụ nghe ta vào kinh, thái độ vô cùng bình thản.
Sau khi chào hỏi xong, liền không xuất hiện nữa.
Huynh trưởng thấy ta, cũng không hàn huyên nhiều lời.
Hắn chỉ cầm số tiền mà phụ mẫu bảo ta chuyển giao, cầm trong tay áng chừng.
"Phụ mẫu rõ ràng biết ta đi học ở kinh thành, rất cần xã giao, sao lại chỉ bảo ngươi mang theo chừng này."
Ta hiểu rõ tính cách của huynh trưởng, không bao giờ mong đợi có thể quan tâm nồng nhiệt.
Chỉ hỏi: "Sang xuân huynh trưởng đi thi, có chắc chắn không?"
Bạn thấy sao?