Phận Nữ Nhi Ngày cha ta dẫn ta về nhà, ta cố ý làm vỡ chiếc vòng ngọc mà mẹ kế tặng. Chưa đợi phụ thân mở miệng chỉ trích, bà đã vội vàng nắm lấy bàn tay bị thương của ta, như một người mẹ hiền bảo vệ rồi cầm máu cho ta. “Châu Châu, thổi thổi một chút là hết đau thôi.” Một lần bảo vệ ấy kéo dài mười năm. Sau này, An Viễn Hầu phủ sụp đổ, cha ta lập tức muốn vứt bỏ mẹ kế. Ta quay đầu đồng ý lời cầu hôn của nhiếp chính Vương. “Mẫu thân, lần này đến lượt Châu Châu che chở người rồi!”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?