Ông Xã, Mau Kí [...] – Chương 12

""Haha"" Bạch Tu Văn không khách khí rộ lên ""Con nhóc này, việc gì trái lương tâm phải không ? Mải chạy đến đường cũng chẳng thèm ""

Tử Cúc đang phân vân để tìm lí do cho qua chuyện thì đột nhiên thấy người đàn ông đang đứng sau Bạch Tu Văn. Cô đẩy trai mình qua một bên, chằm chằm vào con người trước mắt

""Tiểu Cúc chào đón đến thế sao?"" Trác Quân khẽ , nhàn nhạt lại vui vẻ cho ai đó cảm thấy lúng túng

Nhà họ Bạch và nhà họ Trác là thế giao nhiều đời. Trác Quân tuy là thanh mai trúc mã của Bạch Tử Cúc cũng có giao không cạn với cậu ba của Bạch Gia. Vì thế Trác Quân tới đây cũng không có gì là lạ

""Tu Văn có chuyện cần nhờ nên tới đây "" Anh chắc chắn sẽ không thể rằng vì nhớ nên đã tìm cớ đến đây

Trác Quân tới đây khách, tất nhiên là sẽ đích thân tiếp đãi chu đáo. Cô bưng trà, rót nước, nhiệt vô cùng.

Bạch Tu Văn ở bên cạnh thấy mà không khỏi phì ""Tiểu Cúc, từ bao giờ em lại chịu khó nhỉ ?""

Bạch Tử Cúc trừng mắt người trai của mình ""Anh giơ cái bàn tay của mình lên đếm xem là ở với em bao lâu. Bình thường em vẫn rất chịu khó đấy, chẳng qua là không thấy thôi ""

Anh bĩu môi, giọng chế nhạo ""Anh bao việc nên mới thế, cưng đừng có giành cái ánh mắt bất hiếu đấy ông này""

""Vâng, là ngôi sao lớn, dĩ nhiên là rất bận, bận tới nỗi quên mất cả đường về nhà luôn

""...."" Anh mà ở đây thêm nữa chắc chắn sẽ bị nhỏ em này vạch trần ra hết quá, Bạch Tu Văn đứng dậy viện cớ ""Cậu ở đây chuyện với con bé đi, tôi đi rửa tay ""

Trác Quân gật đầu đưa mắt ông rời đi.

""Hừ, không biết xấu hổ mà còn em "" Tử Cúc lầm bầm, cầm một quả quýt lên đưa cho Trác Quân ""Anh ăn không ?""

Trác Quân ôn hòa , lắc đầu đáp ""Em biết rõ là không ăn cái này mà ""

Cô hận không thể đem quả quýt kia nhét thẳng vào miệng mình. Đã biết không ăn lại còn như

""Em xin lỗi, em không cố ý "" Cô lúng túng một câu

Trác Quân ôn nhu nghịch ngợm, không nhịn mà đưa tay sờ lên má . Bạch Tử Cúc mặc kệ bàn tay của , rất ngượng ngùng, cả gương mặt đã đỏ ửng lên rồi

""Khụ "" Ở chân cầu thang cách đó không xa đột nhiên truyền đến tiếng ho khan của Hàn Minh Tuấn.

Bạch Tử Cúc chợt ngẩng đầu lên, liền đón nhận cặp mắt nóng rực như lửa. Không biết tại sao, lại theo bản năng mà né tránh bàn tay ấm áp của Trác Quân

Cánh tay của bơ vơ ở giữa không trung, rồi ngượng ngùng rụt về

Bạch Tử Cúc cho rằng Hàn Minh Tuấn có thể sẽ lao đến mà hung hăng đánh Trác Quân như buổi tối đó, hoặc là quay sang quát tháo với

Nhưng điều không nghĩ tới đó chính là Hàn Minh Tuấn đi lại chỗ , mỉm ngồi xuống bên cạnh. Anh vươn tay ôm lấy , đã thế còn cố hôn chụt lên má một cái

Tử Cúc chưa kịp phản ứng liền nghe ""Vợ à, có khách đến chơi sao lại không gọi một tiếng chứ ?""

Bạch Tử Cúc rất muốn đẩy ra, cánh tay ở hông lại đặc biệt rắn chắc. Cô vừa muốn đẩy đã bị ra ý đồ, thắt chặt hông lại. Cô ăn đau liền không dám phản kháng nữa

""Chào , tôi cũng vừa mới tới thôi"" Sắc mặt Trác Quân trầm đi, cố gắng di dời ánh mắt khỏi đôi uyên ương kia. Con tim đang bị giẫm đạp từng trận khổ sở

Bạch Tử Cúc biết Trác Quân khó chịu, cuống cuồng ngăn chặn tay của Hàn Minh Tuấn, vội đứng dậy ""Hai người cứ chuyện đi, em ra ngoài mua chút nước trái cây""

Cô vừa đi hai bước, Hàn Minh Tuấn đã kéo lại ""Anh lái xe đưa em đi, kẻo tối về sẽ bị đau chân ""

Bạch Tử Cúc chưa kịp gì đã bị kéo đi. Vừa ra tới sân, liền tránh ra, gương mặt méo mó đầy tức giận ""Không cần phải giả vờ giả vịt ""

Hàn Minh Tuấn nhíu mi đáp ""Chồng xót vợ là chuyện bình thường. Sao có thể là giả vờ giả vịt chứ ""

""Trong lòng tự hiểu "" Cô bước nhanh lên phía trước, quát đến chói tai "" Cấm đi theo tôi. Tôi cảm thấy rất ghê tởm khi ở cạnh ""

Hàn Minh Tuấn không giận mà còn tươi hơn ""Tôi sẽ khiến cho em ghê tởm hơn ""

Trong lòng Trác Quân vô cùng khó chịu. Nhưng nghĩ lại, cả hai đều đã là vợ chồng, bọn họ thương nhau là chuyện đương nhiên.

, đã sớm là quá khứ rồi.....

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...