Ông Xã, Mau Kí [...] – Chương 10

Bạch Tử Cúc âm thầm lạnh một tiếng, ta mà không rõ thì gì còn ai rõ hơn đây.

Nhưng cả người phụ nữ kia đến . Cô không thể an tâm

Buổi tối hôm đó.....

Bạch Tử Cúc ở trong thư phòng in giấy thoả thuận li hôn, vừa bước ra khỏi thư phòng liền chạm mặt Bạch Chấn Hưng

Cô vội vã giấu tờ đơn li hôn ra phía sau lưng, ngọt ngào ""Anh ""

""Tiểu Cúc, chúng ta chuyện một chút đi ""

Bạch Tử Cúc bị kéo vào thư phòng ""Em hãy thành thật cho biết. Trước đây em có từng quen biết Gia Nhĩ hay không ?""

""Không Biết ""Gương mặt rất thành thật

""Vậy sao em lại có thành kiến nặng nề với ấy đến thế ?"" Anh hỏi

""Em chỉ không thích ta thôi ""

Đúng là ""Giặc bên Ngô, không bằng bà bên chồng ""

""Tiểu Cúc, coi như em không thích ấy. Nhưng mà em có thể vì mà thử chấp nhận ấy hay không ?""

""Không đời nào ""Cô lập tức phản đối

Bạch Chấn Hưng đầy tức giận, chằm chằm vào dáng vẻ thích sự của em

""Được ! Em không thích ấy, thì ấy sẽ ở riêng. Còn nữa , đã quyết định ba tuần sau sẽ cầu hôn ấy. Người chị dâu này, cho dù em không thích thì vẫn phải chấp nhận. Hy vọng sau này khi gặp ấy, em không phép ăn không có chừng mực như ngày hôm nay nữa ""

Bạch Tử Cúc đứng phắt dậy, ngạc nhiên trợn tròn mắt, khó tin vào cả của mình

""Anh cái gì cơ ? Con mẹ nó, cầu hôn ta ? Em không cho phép ! Cô ta chẳng phải là loại người tốt lành gì, hơn nữa.... ""

""Đủ rồi Tiểu Cúc, không cho phép em xấu Gia Nhĩ. Những hành vừa qua thật sự là cảm thấy thất vọng. "" Bạch Chấn Hưng rời khỏi thư phòng

Bạch Tử Cúc ngồi bệt xuống sofa, có nỗi khổ lại chẳng thể nào ra. Cô rốt cuộc phải thế nào bây giờ ?

""Anh đúng là..... đồ ngu !""

Bạch Tử Cúc đột nhiên nhớ tới Hàn Minh Tuấn, liền cắn răng, cầm tờ giấy thỏa thuận li hôn lên đi tìm

Hàn Minh Tuấn vừa từ phòng tắm đi ra, hai chân thon dài rắn chắc, ngang hông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm. Phía trên để trần, những giọt nước trong suốt lăn trên chiếc cổ màu đồng săn chắc, tóc ướt nhẹp.

Bạch Tử Cúc vừa bước vào, thấy thế liền thất thần. Quả thật là rất tuấn tú, vô cùng quấn hút. Anh chẳng kém cạnh ba của xíu nào

""Nhìn đủ chưa ?"" Hàn Minh Tuấn tới gần, phả hơi ấm nóng vào tai .

Tử Cúc như đánh thức, liền lùi lại lướt qua ""Anh như mình đẹp lắm, so với các trai của tôi thì hoàn toàn kém xa. Còn... so với Trác Quân thì còn xa hơn nữa "" Cô đầy giễu cợt

Hàn Minh Tuấn nghe thấy thế lập tức đen mặt. Nhưng chuyện không thoải mái hơn còn ở phía sau

Lạnh lùng lên một tiếng, Bạch Tử Cúc liền đem thoả thuận li hôn ra đưa cho ""Ông xã thân mến, cảm phiền kí tên lên đây, tại góc này "" Tay chỉ lên góc của tờ đơn

Hàn Minh Tuấn liếc mắt liền thấy dòng chữ sắc nét ""Thỏa thuận li hôn ""

Li hôn ?

Tại sao ?

Hàn Minh Tuấn rất không hiểu, trước đây không chừa bất cứ thủ đoạn nào để có . Ngày hôm nay vẫn đang ở giai đoạn tân hôn, lại đưa ra tờ đơn này, đây là muốn nhục sao ?

Giữa hàng lông mày, bỗng nhiên tỏa ra một tầng băng lạnh, lạnh đến mức cho bốn phía muốn co rụt lại . Ngay cả Bạch Tử Cúc cũng không khỏi rùng mình một cái

""Mau kí tên đi "" Thấy Minh Tuấn trừng mắt mình, Bạch Tử Cúc không muốn đối diện trực tiếp, nhanh chóng đưa bút ra

""Em nổi điên cái gì ?"" Hàn Minh Tuấn túm chặt cổ tay , hai mắt đỏ rực chằm chằm, cắn răng nghiến lợi hỏi

Người con đáng chết này, rốt cuộc là đang suy nghĩ cái gì ?

Không phải là rất thích hay sao ? Vì cớ gì mà quay ngoắt giống như chưa hề có chút cảm nào với

Con tim bé nhỏ của có chút hốt hoảng run lên, dù vẫn rất hiên ngang ""Không nghe rõ lời của tôi hả ? Kí tên và li hôn ""

""Bạch Tử Cúc ! Em lặp lại lần nữa thử xem !"" Hàn Minh Tuấn gằn từng chữ

Bạch Tử Cúc không e ngại liền hừ lạnh ""Kí tên và li hôn ""

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...