Ảnh bìa của Ông Nội Tôi Là Người Rất Cố Chấp

Ông Nội Tôi Là Người Rất Cố Chấp

12 Chương 0
0.0/5 (0)

Tóm tắt

Văn án Ông tôi là một người cố chấp. Ông không tin rằng tôi bị dị ứng với xoài, lén cho nước ép xoài vào bữa sáng của tôi. Khi xe cứu thương đưa tôi đến bệnh viện, ông không chút lo lắng mà chỉ bảo: “Đúng là yếu đuối, ngày xưa không có gì ăn sao không ai bị dị ứng?” Vào ngày tôi xuất viện, ông đã nấu con chó mà tôi nuôi suốt tám năm và mang lên bàn ăn. Sau khi tôi ăn no, ông đắc ý nói: “Thấy không, mày cũng chẳng phân biệt được đâu là thịt chó và đâu là thịt heo.” Khi tôi trầm cảm và uống hết một lọ thuốc ngủ cùng rượu, được cứu sống, ông lại nói mỉa: “Vẫn không muốn c//hế//t, nếu không sao không uống thuốc diệt cỏ luôn đi?” Bác sĩ dặn dò kỹ lưỡng, bảo ông đừng kích động tôi nữa, nhưng ông chỉ bĩu môi: “Làm gì mà yếu đuối thế, nó chỉ giả vờ thôi.” Tôi nhảy từ tầng 18 xuống, và vô tình đè trúng ông. Khi mở mắt ra, tôi đã nhận ra điều này: Nếu tôi không thể sống yên bình, thì không ai có thể sống yên cả.

18/09/2025 Đang tiến hành

Bảng xếp hạng sức mạnh

Xếp hạng: N/A
Đã nhận: 0

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Nhận xét từ độc giả

Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.

0,0
0 đánh giá

Chưa có đánh giá nào.

Gửi đánh giá của bạn

Đăng nhập





Đang tải...