Nương Thân, Nàng Hóa [...] – Chương 3

Tỷ tỷ chưa bao giờ bị phụ thân trách mắng, lúc này nàng ta không thể tin nổi ông ta.

 

Sau đó, nàng ta tức giận nhào lên, giáng cho mẫu thân một cái tát: "Tiện nhân, đều tại ngươi!"

 

Khuôn mặt mẫu thân nhanh chóng sưng đỏ, ta luống cuống, đứng dậy đi đến bên cạnh người.

 

Ta rất muốn hỏi, tại sao người không né, chẳng phải đã sẽ không bao giờ nhẫn nhịn nữa sao?

 

Tỷ tỷ đắc ý vênh váo, ngay sau đó, mẫu thân che mặt, nước mắt rơi xuống, giọng run rẩy:

 

"Cái tát này tỷ tỷ đánh rất tốt, nếu như tỷ ấy có thể gọi ta một tiếng A Tuyết..."

 

"Ngươi quen biết Nguyên Nương?"

 

Phụ thân gạt ta sang một bên, đi đến bên cạnh mẫu thân: "Tại sao ngươi chưa bao giờ cho ta biết, ngươi quen biết Nguyên Nương?"

 

Mẫu thân khổ: "Chuyện này có gì đáng chứ. Tỷ tỷ đã không còn, ta chỉ muốn chăm sóc Nguyệt Nhi thật tốt. Thế , Hạ Lang, con bé càng ngày càng không giống, phải sao bây giờ, con bé càng ngày càng không giống..."

 

"Câm miệng, ngươi câm miệng cho ta! Ta không giống bà ta! Ta mới không muốn giống bà ta!"

 

"Chát ---"

 

Tỷ tỷ bị phụ thân tát một cái thật mạnh, nàng ta bị đánh lệch cả mặt, khóe miệng cũng rách ra.

 

Cơn đau nhức dữ dội khiến nàng ta tỉnh táo hơn một chút, cũng ý thức bản thân vừa gì.

 

Nàng ta muốn giải thích, lại không muốn tỏ ra yếu đuối trước mặt ta và mẫu thân, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi đối đầu với phụ thân.

 

Trong mắt phụ thân tràn đầy lạnh lẽo, ông ta từng bước ép sát tỷ tỷ, cho đến khi nàng ta không còn đường lui, ngã ngồi bên cạnh nội tổ mẫu.

 

"Con đang cái gì hả!" Nội tổ mẫu đứng dậy che chở cho tỷ tỷ.

 

Thế , phụ thân chỉ chằm chằm tỷ tỷ, ngay cả mẫu thân cũng đi tới.

 

"Hay là để con mời người dạy dỗ con bé cho tử tế nhỉ? Những chuyện này tỷ tỷ của con đều rất tốt."

 

"Đúng , Nguyệt Nhi ngoan nào, phải giống như mẫu thân con, một tiểu thư khuê các."

 

"Không nghe lời thì phải bị , ta nghĩ tỷ tỷ của con cũng muốn thấy Nguyệt Nhi càng ngày càng ngoan ngoãn."

 

"Đúng , phải nghe lời Tuyết di nương của con, đừng có lúc nào cũng muốn tìm nội tổ mẫu, học hành cho tốt mới ra ngoài."

 

"Còn có Tiểu Thúy, Tiểu Hỉ, nhất định là hai ả cố ý dạy hư Nguyệt Nhi, đánh c.h.ế.t đi."

 

"Được."

 

Cứ như , hai người ngươi một câu ta một câu, quyết định số phận của tỷ tỷ và hai nha hoàn kia.

 

Tỷ tỷ bị cấm túc, còn mời cả ma ma nghiêm khắc nhất đến dạy dỗ quy củ.

 

Bất kể nội tổ mẫu có đồng ý hay không, mặc cho tỷ tỷ gào khóc giãy dụa thế nào, chuyện này cứ như quyết định.

 

Tiểu Thúy, Tiểu Hỉ bị nhét giẻ vào miệng, kéo ra ngoài, có lẽ hai ả cũng không ngờ tới, ngày thường ngay cả chuyện lớn tiếng cũng không dám, mà mẫu thân lại có thể thản nhiên ra hai chữ "đánh chết".

 

Ngày hôm sau, sân viện của tỷ tỷ bị khóa chặt, ma ma mời đến dạy dỗ quy củ còn đáng sợ hơn cả nội tổ mẫu. 

 

Từ xa, ta đã có thể nghe thấy tiếng roi quất vào người.

 

Tỷ tỷ càng mắng chửi dữ dội, ma ma liền đánh càng mạnh, cho đến khi nào nàng ta chịu nhận lỗi mới thôi.

 

, khuôn mặt mà tỷ tỷ luôn kiêu ngạo nhất, bây giờ lại trở thành xiềng xích trói buộc nàng ta.

 

Mẫu thân dẫn ta đến đình nghỉ mát bên cạnh cho cá ăn, hôm nay người mặc một bộ y phục màu xanh lá, càng nổi bật làn da trắng nõn.

 

Tiếng gió hòa lẫn tiếng kêu gào thảm thiết, vốn dĩ không dễ nghe, người lại hài lòng gật đầu, như đang thưởng thức khúc nhạc du dương nào đó.

 

Thức ăn rắc xuống mặt nước, cá tranh nhau ngoi lên tranh giành.

 

Mẫu thân : "Đừng vội, trò chơi mới chỉ bắt đầu thôi, từ từ mà thưởng thức."

 

4

 

Ta và mẫu thân lại một lần nữa ngồi ở Vĩnh An đường.

 

Mặc dù biết rõ không cần phải sợ hãi nữa, khi thấy đôi mắt oán độc kia, ta vẫn nhịn không run rẩy.

 

Thật sự rất khó quên những chuyện đã xảy ra.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...