Nương Thân, Nàng Hóa [...] – Chương 2

"Không, hưu thê là quá rẻ cho ngươi rồi, phải giáng ngươi thiếp, sau đó bán vào thanh lâu mới hả giận!"

 

Mẫu thân không giận mà còn : "Được thôi, ngươi cứ việc đi."

 

Đợi đến khi tỷ tỷ tức giận bỏ đi, mẫu thân phất tay đuổi lui hạ nhân, sau đó ôm lấy ta.

 

"Ngoan nào, nương sẽ không để ai bắt nạt con nữa."

 

Mùi xà phòng thoang thoảng trên người mẫu thân ấm áp đến mức khiến người ta muốn bật khóc.

 

Ta ngơ ngác người, trong lòng có chút lo lắng.

 

"Nương, tỷ tỷ nhất định sẽ đi cáo trạng, nếu phụ thân trách tội..."

 

"Vậy thì g.i.ế.c ông ta."

 

Mẫu thân vẫn dịu dàng như cũ, khóe miệng mang theo ý , đáy mắt lại không có chút ấm áp nào.

 

"Ninh Nhi à, vừa rồi nương mơ một giấc mơ."

 

"Trong mơ, bà bà và phụ thân ép con thay thế Hạ Nguyệt gả cho một tên công tử bột, bọn họ rõ ràng biết rõ tên đó tàn bạo vô độ, vẫn đẩy con vào hố lửa."

 

"Nương cầu xin bọn họ, đập đầu chảy m.á.u cũng vô dụng. Lần nữa gặp lại con, thân thể con bị bao bọc bởi một tấm chiếu rách nát, bị vứt bỏ nơi hoang dã, trên người không một chỗ nào lành lặn. Ninh Nhi của nương ngoan ngoãn như , mà lại không bao giờ mở mắt ra nữa."

 

"Sau khi tỉnh mộng, nương liền hiểu ra, nhẫn nhịn mãi cũng không thể đổi lại sự tôn trọng. Vậy thì tại sao chúng ta phải nhẫn nhịn nữa chứ?"

 

Trong mắt mẫu thân ánh lên tia sáng kỳ dị mà nguy hiểm.

 

Rõ ràng vẫn là bộ y phục tố nhã như cũ, lại toát ra vẻ đẹp khiến người ta hít thở không thông.

 

3

 

Người đầu tiên phát tác là nội tổ mẫu.

 

Tỷ tỷ nội tổ mẫu nuôi dưỡng từ nhỏ, bà ta đương nhiên đau lòng không thôi.

 

Vừa nghĩ đến ánh mắt oán độc, mỗi lần thấy ta đều mắng chửi không ngừng của nội tổ mẫu ở Vĩnh An đường, ta liền sợ hãi muốn trốn tránh.

 

Thế , mẫu thân nắm tay ta, khóe miệng cong lên như vầng trăng non trên trời.

 

“Bà bà sao lại rảnh rỗi đến tìm con và Ninh Nhi ?"

 

"Ngươi còn mặt mũi mà !"

 

Nội tổ mẫu hung hăng đập vỡ chén trà trên bàn, nước trà nóng hổi đổ lên mu bàn chân mẫu thân.

 

Người lại như không hề hay biết, trên mặt vẫn là nụ dịu dàng.

 

"Ta xem sao Nguyệt Nhi càng ngày càng nóng nảy, thì ra là học theo mẫu thân của nó, như là không đâu."

 

"Triệu gia là dòng dõi thư hương nổi tiếng, Nguyệt Nhi mà cứ kiêu ngạo ương ngạnh như , sau này gả qua đó bị nhà chồng ghét bỏ thì sao?"

 

"Ngươi!" Nội tổ mẫu và tỷ tỷ đồng thời về phía mẫu thân.

 

Nếu là trước đây, người đã sớm cúi đầu quỳ xuống, hôm nay, mẫu thân lại ôm ta ngồi xuống.

 

Người phớt lờ hai người đang tức giận, vươn ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn.

 

Vừa quan sát tỷ tỷ từ trên xuống dưới, vừa : "Không giống, như một chút cũng không giống."

 

Mọi người nghe xong đều hoang mang, không hiểu mẫu thân đang gì.

 

Nhưng bọn họ đều đang hả hê, bởi vì phụ thân đã trở về.

 

Nhìn thấy phụ thân tức giận, sải bước đi tới, ta bỗng nhiên hiểu ý của mẫu thân.

 

Tỷ tỷ sủng ái, ngoại trừ việc là con ruột duy nhất của phu nhân quá cố, còn bởi vì khuôn mặt kia của nàng ta, giống Lục Cẩm Nguyên đến bảy tám phần.

 

Ta từng thấy bức tường đầy ắp tranh trong thư phòng phụ thân.

 

Đó là vì phụ thân quá mức nhung nhớ, năm này qua năm khác vẽ lại.

 

Cho nên, khi mẫu thân u uất thở dài: "Tỷ tỷ của con tuyệt đối sẽ không để lộ thần sắc khó coi như ", phụ thân liền sững người.

 

Ông ta lệ không trách mắng ta và mẫu thân, mà là khuôn mặt dữ tợn của tỷ tỷ, cau mày.

 

"Đúng , như là không giống... Hạ Nguyệt, không dùng khuôn mặt của mẫu thân con để lộ ra loại biểu cảm đó."

 

Thỉnh thoảng phụ thân vui vẻ, cũng sẽ cùng ta nhắc đến chuyện trước kia:

 

"Nguyên Nương là nữ tử xinh đẹp nhất, dịu dàng nhất kinh thành! Cho dù có người khiêu khích nàng, nàng cũng chỉ mỉm ."

 

"Nhưng tại sao, rõ ràng đã ước hẹn sẽ đầu bạc răng long, sao Nguyên Nương có thể bỏ ta mà đi trước..."

 

Sức sát thương của bạch nguyệt quang đã khuất vẫn rất mạnh mẽ.

 

Tỷ tỷ dùng khuôn mặt giống Lục Cẩm Nguyên đến , lại ra biểu cảm hoàn toàn khác biệt, trong mắt phụ thân, có lẽ là một loại báng bổ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...